Thiên Thần Mắt Tím 2

Chương 117 : Cuộc chiến bùng nổ (1)

Ngày đăng: 04:34 19/04/20


Đêm...



Bầu trời mây đen giăng kín mịt mùng, sấm chớp rạch ngang qua nền trời.... mưa bắt đầu rơi ngày một lớn.



Học viện bị bao trùm trong màn đêm u ám đáng sợ. Gió lốc quật đổ cây ngả nghiêng, tạt vào người lạnh rát.



Đám người Will Turner đứng trên ngọn đồi phía xa, mặc cho nước mưa tạt vào người từng trận ê ẩm, họ vẫn nhìn về phía học viện bằng ánh mắt kiên quyết.



- Chúng ta làm cách nào xâm nhập vào khu rừng kia?_ Bellatrix Taylor khó khăn mở mắt nói lớn.



- Đúng vậy. Nhìn rừng cây kia... có lẽ chúng được điều khiển.._ Rose được David bao bọc trong đôi cánh, nhịn không được nhìn về phía rừng cây, mở miệng đồng tình.



Một bức tường toàn cây gai bỗng nhiên xuất hiện bao quanh bìa rừng, từng đám dây leo to dài nằm ngoằn ngoèo dưới đất như những con rắn đang rình mồi. Chỉ cần có vật thể sống tiến vào thì Eric Thomas sẽ cảm nhận được.



Khi đó đoàn quân của Lucius sẽ đổ ập ra bắt gọn “con mồi“.



Nhưng mà bọn họ phải vào trong khu rừng, tiếp cận ngôi nhà hoang, từ đó mới có thể men theo địa đạo bí mật tiến vào học viện giải thoát con tin.



- David... Cậu và ông ta mở đường._ Will Turner liếc nhìn Fred đang lau lau thanh kiếm, rốt cuộc mới mở miệng. - Chúng ta cứ theo kế hoạch hôm qua bàn bạc.



David gật đầu cái rụp, nhìn Fred ra hiệu một cái sau đó như điện xoẹt di chuyển nhanh chóng đến bìa rừng.



- Các ngươi là ai?_ Một tên canh gác hất hàm nhìn David và Fred. - Có biết chỗ này không đượ.... Hự..



Đang nói nửa chừng, anh ta trợn mắt kêu lên một tiếng. Máu từ ngực bắn ra xối xả sau lớp chém ngọt của Fred. Anh ta ngã phịch xuống đất tắt thở. Nhưng liền sau đó đám quân phía trong rừng ồ ạt cầm súng chạy ra.



- CÓ KẺ XÂM NHẬP... MAU BÁO VỚI CẤP TRÊN.



- CÓ KẺ LẠ ĐỘT NHẬP



Phút chốc từng trận loa hú lên inh ỏi, Eric Thomas cầm đầu một toán quân nhanh chóng xuất hiện, vẻ mặt anh ta khi nhìn thấy David và Fred song song đứng trước mặt thì không khỏi cảm thấy nghi hoặc. Tại sao chỉ có hai người bọn họ?



Tuy nhiên, khi Eric Thomas vừa xuất hiện, đáy mắt David hiện lên sự tức giận. Anh hừ một tiếng sau đó dang rộng đôi cánh lao về phía Eric Thomas.
- Tất cả rút lui!



- Rút lui ư? Chỉ e là các ngươi không có cơ hội đó... Tấn công..



“Pằng...pằng...pằng” vài người dính đạn bạc ngã xuống đất, căn bản là giờ phút này họ khó có thể dời khỏi, nhưng mà... tuyệt đối sẽ không rơi vào tay đám người của Eric Thomas.



Eric Thomas đang tràn đầy lửa giận, anh ta đã để vuột mất hai con cá lớn là David và Fred. Nhưng không sao, từ bây giờ sẽ không cho một ai thoát nữa. Chỉ là trong lòng anh ta đang cực kỳ khó hiểu.



Ngay từ lúc đầu đã không thấy bóng dáng của Will Turner xuất hiện. Mà đám người này lại cả gan xâm nhập vào khu rừng. Rốt cuộc Will Turner đang có ý đồ gì? Nhưng đám băng vừa lúc nãy là từ đâu xuất hiện?



Không phải là David! Bởi vì anh chưa vào khu rừng này.



Vậy thì chỉ có thể là Rose.



Nhưng tuyệt nhiên không thấy một chút bóng dáng của cô.



Mọi việc thật sự rất kỳ lạ.



Đang lúc Eric Thomas đang suy nghĩ, thì phía trên trời hơi lạnh bất chợt bao phủ. David sải cánh bay trên những ngọn cây, đôi cánh của anh quạt mạnh về phía dám người Eric Thomas.



- Áaaa... Lạnh quá...



- Không... Chân không di chuyển được.



Từng chiếc cùm băng nhanh chóng xuất hiện khoá chặt lấy chân của đám lính canh. Eric Thomas tức giận, tay lại hướng về những cây cối điều khiển, nhưng đám cây đã bị băng của David bao bọc lại... chân anh ta cũng bị khoá cứng. Eric Thomas gồng mình, trợn tròn mắt tức giận nhìn David đến giải cứu cho đoàn quân Samurai kia trong vô vọng cùng cay cú trong lòng.



Chết tiệt! Eric Thomas chửi thề trong lòng.



David thuận lợi giải cứu đoàn Samurai ra khỏi cánh rừng, hiện giờ họ chỉ cần chờ tin vui của Will Turner nữa là lập tức tổng tiến công.



Mà trong lúc này, đám người Will Turner đang từng bước, từng bước tiến vào học viện.