Thiên Thần Và Ác Quỷ

Chương 62 :

Ngày đăng: 13:23 19/04/20


Người hướng dẫn viên vẫn bám theo sát gót khiến Langdon phải hết sức vất vả mới kiểm tra hết được phần bên phải của cung điện. Anh đang chuẩn bị kiểm tra nốt hốc tường cuối cùng thì ông già lại bắt đầu thao thao bất tuyệt.



- Anh có vẻ thích mấy cái hốc tường này ghê nhỉ! - Ông ta nói đầy hào hứng. - Anh biết không, tường ở đây khá dày, cho nên mới không cần cột đỡ cái mái vòm trên kia đấy.



Langdon gật đầu, chẳng buồn nghe, và tiếp tục xem xét cái hốc tường tiếp theo. Đội nhiên có ai đó ở đằng sau túm chặt lấy anh. Đó là Vittoria. Thở không ra hơi, cô gái đang túm chặt lấy cánh tay Langdon. Ánh mắt hoảng sợ của Vittoria khiến cho anh không thể nghĩ đến bất kỳ tình huống nào khác. Đã tìm thấy thi thể của nạn nhân. Langdon chợt cảm thấy sợ hãi.



- A… vợ anh đây rồi! - Ông già hướng dẫn viên reo lên, sung sướng vì có thêm một vị khách nữa. Ông ta chỉ đôi giày đi bộ và chiếc quần soóc của Vittoria:



- Nhìn thì biết ngay cô là người Mỹ!



Vittoria nheo mắt:



- Tôi là người Ý.



Nụ cười của ông ta tắt ngấm:



- Thế à?



- Robert này, - Vittoria thì thào, cố quay lưng về phía ông già hướng dẫn viên. - Diagramma của Galileo đâu. Đưa tôi xem cái nào.



- Diagramma à? - Ông già hỏi, giọng lấy lòng. - Chà chà, hai vị chắc hẳn rất am hiểu lịch sử đây! Tiếc thay, không thể xem tài liệu đó được đâu. Nó được bí mật cất giữ trong Nhà mái vòm…



- Xin lỗi ông một chút. - Langdon nói, lúng túng trước sự sợ hãi của Vittoria. Kéo cô sang một bên, anh cẩn thận rút tờ giấy từ trong túi áo ra. - Chuyện gì thế?



- Ngày tháng ghi ở đây là bao giờ? - Vittoria vừa săm soi tờ giấy vừa hỏi.



Ông già hướng dẫn viên đã đứng ngay cạnh họ, mắt chăm chăm nhìn tờ giấy, miệng há hốc:



- Này, đây… không phải là…



- Bản sao dành cho khách du lịch thôi mà. - Langdon nói chặn trước. - Cảm ơn ông đã giúp đỡ, hai vợ chồng chúng tôi muốn nói chuyện riêng một lúc.



Ông già lùi lại một chút, mắt vẫn không rời tờ giấy.



- Ngày... tháng? - Vittoria nhắc lại. - Galileo xuất bản cuốn này bao giờ.



Langdon chỉ tay vào những chữ số La Mã ở cuối trang giấy:



Ngày xuất bản đây. Chuyện gì thế?



Vittoria đọc con số.



- 1639 à?



- Ừ. Sao thế?



Ánh mắt Vittoria đầy vẻ lo lắng:



- Lôi thôi rồi, Robert ạ. Tôi thôi to rồi. Ngày tháng không khớp nhau.



- Ngày tháng nào không khớp nhau?



Ngày trên mộ phần của Raphael. Mãi đến năm 1759 ông ấy mới được đưa về chôn cất ở đây. Một thế kỷ sau khi Diagramma được xuất bản.



Langdon trợn tròn mắt, không hiểu cô gái vừa nói gì.



- Không. Raphael mất năm 1520, trước Diagramma rất lâu đấy chứ.



- Đúng thế, nhưng mà mãi sau này ông ấy mới được đưa về an táng tại đây.
- Nhưng dù người đó là ai đi nữa thì phần nội thất cũng không được xuất sắc lắm. - Ông già nói tiếp - Làm gì có ai muốn bị chôn dưới một cái Kim tự tháp cơ chứ!



Langdon gần như không dám tin vào tai mình:



- Kim tự tháp à? Trong nhà nguyện có cả Kim tự tháp à?



- Tôi biết, thật chẳng hợp chút nào. - Ông già đáp.



Vittoria túm chặt cánh tay ông ta:



- Thưa ông, nhà nguyện Chigi ở chỗ nào?



- Cách đây một dặm về hướng Bắc. Ở thánh đường Santa Maria Del Popolo.



Vittoria thở phào:



- Cảm ơn ông. Nào…



- Này, tôi vừa nghĩ ra, đúng là tôi ngốc thật.



Vittoria đứng phắt lại:



- Xin đừng nói là ông lại nhầm nữa nhé.



Ông ta lắc đầu:



- Không đâu, nhưng đáng ra tôi phải nghĩ ra sớm hơn mới phải. Nhà nguyện Chigi còn có một cái tên nữa, trước đây người ta gọi nó là Capella Della Tera.



- Nhà thờ Đất à? - Langdon hỏi.



- Không. - Vittoria vừa trả lời vừa lao ra cửa. - Nhà thờ Trái Đất.



Vừa lao ra khỏi Piazza Della Rotunda, Vittoria Vetra vừa lôi điện thoại di động ra.



- Chỉ huy Olivetti, không phải ở đây rồi!



Olivetti có vẻ ngỡ ngàng:



- Sao? Cô nói gì?



- Bàn thờ khoa học đầu tiên là nhà nguyện Chigi cơ!



- Ở đâu? - Olivetti bắt đầu cáu. - Nhưng mà ông Langdon nói là…



- Santa Maria Del Popolo! Một dặm về phía Bắc! Đưa người của ông sang đấy ngay. Còn 4 phút nữa!



Nhưng người của tôi vào vị trí ở đây hết rồi! Làm sao có thể…



- Đi ngay đi! - Vittoria dập điện thoại.



Sau lưng cô gái, Langdon cũng vừa hổn hển lao ra khỏi điện Pantheon.



Cô gái túm tay Langdon, kéo anh chạy ra dãy xe tải trông như không người lái đang đợi san. Vittoria đấm ầm ầm vào mui chiếc xe đầu tiên. Người lái xe đang ngủ gật giật bắn người, và ngồi thẳng dậy, đầy sợ hãi. Vittoria mở ngay cửa sau, ấn Langdon vào trong xe, rồi cô cũng nhảy nốt vào.



- Santa Maria Del Popolo. - Cô hô to. - Nhanh lên!



Nửa sợ hãi, nửa thụ động, người lái xe gạt cần số, chiếc xe trườn ra giữa đường.