Thiên Tống

Chương 1062 : Cuộc chiến với Hộ Bộ (2)

Ngày đăng: 18:43 18/04/20


Bạch Liên cũng bị thức giấc, từ trong phòng chạy ra, lần đầu tiên nàng nhìn thấy sắc mặt Âu Dương khó coi đến vậy.



"Sai rồi? Sau khi các ngươi mật báo, thì nên biết sẽ có ngày hôm nay."



"Mật báo?"



Âu Bình với Bạch Liên đồng thanh hỏi.



"Đúng! Một người là Tiểu Thanh, một người là hoàng thượng. Hoàng thượng biết ta làm giả sổ sách cắt xén thuế khóa, đến tiền lương của nha dịch với phúc lợi cũng biết chi li như vậy. Đến cả việc ta và Bạch Liên ở kỹ viện ngủ chung giường mà người ta cũng biết. Âu Bình, không phải ta bảo ngươi phải canh chừng họ, không cho phép họ bước vào phòng của ta, không cho phép họ nghe ngóng được bất kì tin tức gì, không cho phép họ qua lại với người trong nha môn sao?"



Thiếu gia.... Tiểu nhân sai rồi."



Bạch Liên giải thích:



"Âu Bình không sai, cậu ấy mỗi ngày đều bận giúp đại nhân xã giao, làm gì có thời gian rảnh mà để ý đến họ chứ."



"Không sao cả... Bạch Liên, cô với Âu Bình đưa họ đến Đông Kinh. Âu Bình, ngươi nói với Tiểu thanh, không cần phải xử phạt họ nữa."



Âu Dương vội xua tay:
"Trậm cũng cảm thấy không thể nào tin được. Người đâu, tuyên Trâm Mị vào điện."



....



Sau khi hoàn tất lễ nghi, Trầm Mị nói:



"Từ một tháng trước tết, thảo dân đã được Âu đại nhân cử đi săn sóc đại chiến Kim Liêu. Thảo dân đã bốn tháng rồi chưa có trở về. Thảo dân tận mắt chứng kiến Đồi Hộ Bộ Đáp máu chảy thành sông. Chân giẫm lên xác, không sao rút ra được. Thi thể không người tẩm liệm, mắt vừa nhìn thấy như một đống gỗ mục chồng chất. Thảo dân bị dọa tới mức tiểu cả ra quần. Lại nói về bách tính lân cận, mười người thì có ba bốn người điên, vì để phòng bệnh ôn dịch, A Cốt Tá hạ lệnh phải thiêu hủy toàn bộ, cách xa mấy mươi dặm mà vẫn có thể ngửi thấy mùi hôi thối. Thảo dân dùng tính mạng của cả gia đình thảo dân ra đảm bảo, những gì thảo dân nói đều là sự thật. Thảo dân nghe ngóng được biết, Liêu quân đã cử đi hai mươi vạn kỵ binh, năm mươi vạn bộ binh. Bị tiêu diệt trước hết chính là kỵ binh, toàn bộ bộ binh đều tan tác cả. Kim binh có tổng thể một vạn năm nghìn kỵ binh, năm nghìn bộ binh."



"..."



Sau một hồi trầm mặc như chết, Triệu Ngọc hỏi:



"Ngươi còn biết gì nữa không?"



"Sau khi A Cốt Tá nghe nói Thiên Tộ Đế dẫn theo 70 vạn quân thân chinh xuất binh, vừa quỳ xuống trước mặt hai vạn tướng sĩ vừa khóc:



Lúc đầu ta dẫn các ngươi khởi binh, là vì chúng ta không thể tiếp tục chịu sự chèn ép của quân Liêu thêm nữa, để cho dân tộc Nữ Chân có được quốc gia thuộc về mình. Không ngờ Thiên Tộ Đế quyết không buông tha cho ta, đích thân mang quân chinh phạt. Bây giờ chúng ta chỉ có hai con đường, một là chiến đấu đến hơi thở cuối cùng, chuyển nguy thành an, hai là các ngươi hãy bắt lấy ta giao cho Thiên Tộ Đế, giết bộ tộc của ta, đầu hàng Khiết Đan, có lẽ sẽ chuyển họa thành phúc. Tất cả tướng sĩ không ngừng khóc thút thít, thề quyết tử cho tổ quốc quyết sinh.