Thiên Tống

Chương 1151 : Vấn đề phiền não (1)

Ngày đăng: 18:44 18/04/20


"Đủ rồi!"



Triệu Ngọc quát, ý bảo mọi người ngưng lại đừng có nói nữa. Nàng thật không ngờ việc lũng đoạn thị trường lại có thể tạo thành mối nguy hại lớn đến như vậy. Vốn dĩ nàng vẫn cảm thấy không tệ bởi vì sự phát triển của công nghiệp, thương nghiệp Dương Bình khiến cho vật giá ở Đông Kinh được lợi. Nhưng nàng không ngờ hậu quả lại nghiêm trọng như thế. Nàng không biết, nhưng Âu Dương thì biết, ví dụ như việc dầu mỏ, hóa thạch ở trong hiện đại bị phá sản chẳng hạn, sẽ dẫn đến giá cả dầu thô leo thang, cũng sẽ dẫn tới sự sụt giảm tới mức không nhận ra của ngành công nghiệp xe hơi, ngoài ra còn dẫn tới việc đóng cửa của các nhà máy sản xuất linh kiện, máy móc, rồi lại dẫn tới việc số người thất nghiệp tăng cao, thu nhập bình quân của lao động bị hạ thấp.... Đây chính là xí nghiệp phá sản, nếu như ngân hàng quốc hữu cũng phá sản giống như ngân hàng tư nhân Dương Bình, thì chắc chắn sẽ là chuyện không ai dám tưởng tượng trong thời đại hiện nay, nó sẽ khiến cho nền tài chính bị một phen chấn động, trình độ kinh tế sẽ bị lùi lại ít nhất là mười năm.



Triệu Ngọc nét mặt âm trầm, nàng hỏi:



"Ai nói với các khanh là Âu Dương phải thuyên chuyển công tác?"



"..."



Những người liên quan đều chẳng dám mở miệng, tán hươu tán vượn gì vậy, người trên Trái Đất này đều biết ai muốn đến Dương Bình nhậm chức, Hoàng Gia báo của người ta cũng đã nói rõ rồi, không những thế còn là bài phỏng vấn của Sử Bộ Thượng Thư nữa, người hiện tại lại hỏi chúng thần câu hỏi bại não như vậy là có ý gì chứ.



"Mau truyền ra ngoài khẩu dụ của trẫm, nói rằng Âu Dương còn phải giữ chức quan tri huyện ở Dương Bình tối thiểu là mười năm nữa, cứ vui vẻ mà làm, để hắn làm quan tri huyện cả đời cũng được."



"Bệ hạ anh minh."



Sau khi bảo các quan đại thần cùng Tô Thiên cuốn xéo, trong bụng Triệu Ngọc bây giờ đang kìm nén một cổ khí, sớm đã bị sự hốt hoảng lấp kín. Nàng cứ tưởng rằng thuyên chuyển công tác một tên tiểu tri huyện bé bằng cái mắt muỗi như Âu Dương chẳng phải là chuyện gì to tát cả. Thật không ngờ phản ứng của thị trường lại kịch liệt như thế. Sao nàng lại không nghĩ tới việc, bây giờ Âu Dương như kim chỉ nam của thương nghiệp rồi chứ.Ngoài những điều mới nói vừa rồi ra, các thương nhân còn lo lắng rằng triều đình sẽ bắt đầu trọng quyền ức thương*.



*Trọng quyền ức thương: trọng quyền hành mà kìm hãm sự phát triển thương nghiệp.
"Còn một điểm nữa, Lý Hán, Trương Huyền Minh, Âu Dương - ai cũng biết họ là ba người thân tín của Bệ hạ. Vướng mắc lâu như vậy, Bệ hạ liền đẩy Trương Huyền Minh đến Xu Mật Viện. Âu đại nhân chiến tích hơn người, nếu không trấn áp, e là sẽ có ngày thay thế vị trí của Thái tướng. Nói thế này nhé, bây giờ Bệ hạ bổ nhiệm Âu đại nhân làm Tể Tướng, quan viên có thể có nhiều điều không vừa lòng, nhưng bách tính ra sức ủng hộ Âu đại nhân trên khắp Đông Kinh tuyệt đối sẽ nhiều hơn Thái tướng, suy cho cùng thì những việc Âu đại nhân làm cứ bày ra đều đều trước mặt mọi người, Thái tướng đã làm được gì chứ? E là chính ông ấy cũng không sao nói rõ được."



"....."



Cửu Công Công nói tiếp:



"Thật ra điều này là do Bệ hạ chưa từng xem Âu đại nhân là người của mình. Lúc Âu đại nhân giúp Bệ hạ tới bận bịu tay chân thì người không chịu đưa ra bất kì lợi ích nào của mình, thêm vào đó bản thân người lại có rất nhiều kiến giải mâu thuẫn, cho nên Bệ hạ mới cảm thấy không thể xem Âu Dương là người thân tín được."



"Gừng càng già càng cay, lời này quả không sai."



Triệu Ngọc nhìn Cửu Công Công và nói:



"Chỉ có điều, sao bây giờ khanh mới nói những lời này với trẫm?"



"Bẩm Bệ hạ, có nói sớm, Bệ hạ cũng nghe không lọt."



"Được rồi. Khanh bảo Đại Nội và Lễ Bộ hạ một công văn gửi cho Âu Dương, nói rằng tháng sau trẫm sẽ đích thân đến Dương Bình vi hành."