Thiên Tống

Chương 1163 : Hóa bi phẫn thành thương cơ (3)

Ngày đăng: 18:44 18/04/20


Từ giờ cho tới khi diễn ra lễ khai mạc của đại hội thể dục thể thao toàn dân Dương Bình, hội giao lưu thương vụ, triển lãm vạn vật chỉ còn có ba ngày. Các vận động viên đều đã được bố trí cho nghỉ ngơi ở ngoại thành, trước tiên Âu Bình đến vùng biên ải mua về trăm bộ lều vải, do các vận động viên Tây quân vận chuyển về. Các sàn thi đấu chính được thiết lập ở cửa Nam, nơi đó vốn là đồng ruộng phì nhiêu, nha môn ra mặt mua về, hoàn toàn lộ thiên, san phẳng một chút liền có thể dùng được. Hội giao lưu thương vụ được thiết lập ở hiệp hội thương nghiệp Dương Bình.Về phần hội chợ thương mại thì có chút hư danh, chỉ có người Dương Bình tham gia triển lãm. Thời gian gấp gáp, cho dù Dương Bình có khả năng tài chính đi chăng nữa cũng không có cách nào giải quyết được tình hình giao thông ùn tắc ở thời xưa do việc bố trí các trang thiết bị cần thiết chuẩn bị cho đại hội.



Mặt khác, Triệu Ngọc và đoàn tùy tùng không ngồi loan giá đến Dương Bình mà chỉ mặc vi phục, cùng mười mấy tên nội thị vệ, còn có Tiểu Thanh nữa ngồi kiệu đến Dương Bình. Vừa đến cửa Đông liền bị một tên nha dịch chặn đường. Nha dịch hỏi:



"Các vị là đến dự thi, tham thương hay là tham quan?"



Nội thị vệ hỏi:



"Câu này là có ý gì?"



"Dự thi thì đi vào cửa Đông, còn tham thương với tham quan thì đi vào cửa Tây."



"Chúng ta đến dự thi, đây là chứng nhận."



Nha dịch vừa tiếp nhận xem qua thì trong lòng cả kinh, dĩ nhiên là chứng nhận của Đại Nội cấp cho. Ai muốn tham gi thi đấu, bắt buộc phải có chứng nhận do quan phủ cấp cho, bên trên có ghi tên của các vận động viên tham dự, và tên của những người trong hàng ngũ đi theo. Nha dịch dùng hai tay dâng trả chứng nhận.



"Chúng ta đi."



"Khoan đã."



Nha dịch nói:



"Xin lỗi các vị đại nhân, cấp trên có lệnh, trong Dương Bình không được phép ngồi kiệu.Cách nơi này không xa có trạm dịch, mọi người có thể gửi kiệu ở chỗ trạm dịch."



"To gan!"



Nội thị vệ cả giận nói:



"Đây chính là hai vị quận chúa."



"Người muốn cho kiệu đi vào mới gọi là to gan."



Nha dịch tận tình giảng giải:



"Huyện Dương Bình rất nhỏ, người thì lại đông.Nha môn đã giao trách nhiệm, cho dù là hôn giá đi chăng nữa, thì mấy ngày này cũng không được phép ngồi kiệu hoa."



"Thôi bỏ đi, hạ kiệu."



Triệu Ngọc lên tiếng, kiệu liền được đặt xuống, Triệu Ngọc bước ra và nói:



"Đem kiệu gửi tới trạm dịch."



"Vâng!"



Nha dịch ở bên cạnh nhiệt tình nói:



"Các vị quận chúa, đại nhân có thể đi thẳng đến nơi tiếp đãi vận động viên ở cửa Nam báo danh, bọn họ sẽ dẫn mọi người đến nơi ở. Đất chật, người đông, có chỗ nào đắc tội thì mong mọi người lượng thứ."



Ba tên nội thị vệ dẫn đường, Triệu Ngọc và Tiểu Thanh đi ở chính giữa.Vừa đến cửa Đông thì biết lời của tên nha dịch khi nãy không phải là xàm xàm ba láp, giao thông cả phố Đông đều bị ùn tắc. Đường rộng năm mét vốn dĩ rất thông suốt, nhưng cứ vài bước thì lại dựng một chiếc bàn rộng hai mét.



"Ngói lưu ly bảy sắc, gạch ngói Dương Bình, chất lượng Hoàng Gia, giá cả phải chăng đây."




"Thứ này có phải cũng là thiết kế của Âu đại nhân?"



"Cũng có chút liên hệ. Âu đại nhân nói, đừng có cứ suốt ngày chỉ một màu đỏ như thế, có thể có chút sáng ý được không. Môi của các nữ nhân đi trên phố đều là màu đỏ, đít con khỉ cũng màu đỏ, thịt kho tàu cũng màu đỏ. Do vậy mà chưởng quầy của chúng tôi mới vắt óc suy nghĩ, cuối cùng cũng làm ra được những cây son có màu sắc tươi sáng và đẹp mắt khác. Cây màu tím này đã được tiêu thụ ở Thọ Châu vào tháng trước, còn màu cam này là sản phẩm mới, hai tiểu thư có muốn thử một chút không?"



"Được, để ta thử xem."



...



"Khăn quàng vai bằng da chồn…"



Tiểu nhị còn chưa rao hết, Tiểu Thanh đã vội với đầu qua và hỏi:



"Da chồn này có phải cũng do Âu đại nhân của các ngươi làm ra không?"



Tiểu nhị nhìn Tiểu Thanh như nhìn kẻ ngốc một hồi lâu mới đáp:



"Da chồn là do chồn** của ngài ấy làm ra đó."



"Haha!"



Triệu Ngọc nhịn không được vội che miệng rồi cười rộ lên.



"Đáng ghét."



Tiểu Thanh xoa khuôn mặt đang đỏ bừng.



Triệu Ngọc vừa cười vừa nói: "Cho ta hai chiếc."



....



Sau đó hai nàng còn đi thử giày da, dùng thử các loại nước tẩy trang, các loại sản phẩm chăm sóc da v..v. Chỉ một phố Đông mà đã mua sắm được đủ thứ, tất cả đều bắt hai tên nội thị vệ đến cầm đi. Cuối cùng một tên nội thị vệ không nhịn được nữa liền nhắc nhở:



"Quan gia, chúng ta là đến điều tra nghe ngóng mà."



"...."



Triệu Ngọc ngẩn người, đúng rồi ha, thế nào lại quên khuấy mất mục đích mình đến Dương Bình lần này rồi. MÌnh cũng không phải là đến để mua sắm, mà là đến điều tra nghe ngóng sở tác sở vi của Âu Dương. Triệu Ngọc nhìn mặt trời, đã gần trưa rồi, liền dặn dò:



"Trước tiên hãy đi tìm một nơi để ăn một chút gì cái đã."



*Sở tác sở vi: Hành động đã thực hiện.



Một nội thị vệ đáp:



"Trên đường đến đây ty chức cũng đã xem qua, phàm là tửu lầu, hiệu ăn thì đều chật ních người hết cả, chi bằng chúng ta tìm nhà của người dân, đưa cho họ một ít tiền, vừa có chỗ dừng chân lại vừa có đồ để ăn."



"Người cứ thu xếp đi."



"Dạ!"