Thiên Tống

Chương 1262 : Về Đông Kinh (2)

Ngày đăng: 18:44 18/04/20


Âu Dương lắc đầu:



" Tư lão gia tử, không phải là ta cứng nhắc. Nếu như không có thương hiệu vàng của tiễn trang Dương Bình này..."



" Ha ha!"



Tư lão gia tử cười nói:



" Ở Liêu quốc, danh tiếng của tiễn trang Tư gia so với tiễn trang Dương Bình vang dội gấp trăm lần."



Âu Dương gật đầu:



" Không thể phủ nhận, nhưng theo sự hiểu biết của tiễn trang Dương Bình, phần lớn sản nghiệp của Tư gia đều là thực nghiệp. Phần lớn là cửa hàng, khế đất, quặng mỏ. Tài sản có thể lưu động như vàng hình như không nhiều lắm. Này muốn mở tiễn trang tất nhiên là cần một khoản lớn, một lần mở ra ít nhất phải năm nhà, xin hỏi Tư gia có dự trữ tiền mặt lớn như thế sao?"



" Cho nên chúng ta mới muốn cho tiễn trang Dương Bình nhập bọn. Nếu không Tư gia một người cũng đủ rồi."



Âu Dương cười nói:



" Lão gia tử, chuyện là như vậy. Liêu quốc đã có hai gã thương nhân có thực lực tự mình đến Dương Bình thương lượng về chuyện tiễn trang. Nhưng hình như không có được người như bên Tư lão gia tử ngài. Không phải là vãn bối nói khoác, lúc này nếu tiễn trang Tư gia và tiễn trang Dương Bình cùng nhau mở, cho dù danh tiếng Tư gia có vang dội hơn đi chăng nữa thì tiễn trang Dương Bình cũng sẽ có thể chống được đến cuối cùng. Tư lão gia tử sợ rằng không biết hiện tại số tiền bạc tiễn trang Dương Bình đang nắm giữ e là đã vượt qua tất cả sản nghiệp của Tư gia ở Kim, ở Liêu, ở Tống. Hơn nữa lại nói tiễn trang Dương Bình là do Tô Thiên tính toán, vạn nhất tiểu tử này đầu óc nóng lên định khế ước với nhà khác rồi.... A Cốt Đả đã từng tự mình gửi thư cho Tô Thiên, hi vọng ở bốn châu Liêu Dương, Suất Tân , phủ Hoàng Long, Trường Xuân cùng lúc mở tiễn trang. Vãn bối dốc hết sức để ngăn cản, A Cốt Đả lúc này mới bức bách Tư gia phải ở Đông Kinh khống chế bộ tộc Nữ Chân mở ít nhất bốn tiễn trang, để thuận tiện cho nhu cầu gửi tiền trong nội vụ, hấp dẫn thương nhân giao dịch, mà vứt bỏ giao dịch đồ vật."




" Mục đích thứ hai, là bên quan có người phái đến tìm kiếm đại nhân."



Cam Tín nói:



" Cũng vô cùng có thể. Hoàng đế đã từng đưa đến hai quan nô, bị đại nhân một mạch đuổi về, lúc ấy ta cũng cảm giác vô cùng không thỏa đáng, không loại trừ Lương Hồng Ngọc là người hoàng gia. Còn có một người đặc biệt điều Tông Trạch đến Hộ bộ, rồi sau đó lệnh hắn điều tra sổ sách Dương Bình. Tất cả mọi chuyện hiển nhiên là các đại thần muốn nắm thót của đại nhân. Mà chuyện Tông Trạch nắm được, lại được hữu ý vô ý hóa giải, bọn họ tất nhiên chưa từ bỏ ý định. Minh tra không được, vậy thì ám dò."



Triển Minh nói:



" Khả năng thứ ba, Lương Hồng Ngọc này có thể đúng là đến ám sát hoàng thượng. Ở Dương Bình không nhìn thấy cơ hội, mà đại nhân lại đồng ý mang nàng đi tham gia thọ yến của Thái tướng. Lại thêm nỏ tay nàng giấu trong người nhưng có thân phận che dấu sẽ không bị kiểm tra, liều chết hành thích, cũng là một chuyện đơn giản."



" Nếu như nói thế thì, cho dù là trạng nguyên, cho dù là thân tín hoàng thượng, đại nhân tội liên đới không chém cũng ít nhất phải lưu đày, hơn nữa những đại thần kia sẽ không bỏ qua cho đại nhân."



" Giả thiết trên đều nói rất chính đáng, còn một giả thiết nữa."



Triển Minh nói:



" Đó chính là Lương Hồng Ngọc nói đều là nói thật, nàng trên đường là trùng hợp té ngã trước mặt phu nhân ta, nàng đến huấn luyện quán trùng hợp ngày đó có người quên nỏ tay. Trùng hợp không có người biết sự hiện hữu của nàng."