Thiên Tống

Chương 1552 : Người giỏi làm nhiều (2)

Ngày đăng: 18:45 18/04/20


Lại thấy Âu Dương cũng không phải quan ở kinh thành, Khai Phong phủ không đi được. Bởi vì cũng không phải đại quan, phủ Tông nhân cũng chẳng có tư cách đi. Phải nói cũng không phải lỗi của bọn họ, phái khâm sai không có nghe nói phái quan bát phẩm đi làm khâm sai. Cho dù cũng sẽ tạm thời phong quan, cũng có danh chính ngôn thuận để mà nói.



Nhưng sự thật là, Âu Dương xác thực là khâm phạm, theo như quy củ Âu Dương phạm tội phải đi ngục giam Thọ Châu hoặc là Tây Trữ phủ, nhưng lúc phạm tội thân phận là khâm sai kiêm giám quân, Tây Trữ phủ cùng Thọ Châu lại không hề tư cách quản hắn.



Với cái thân phận quái thai này, bọn nội các cũng đau đầu vạn phần, cố ý tìm đến Lễ bộ nghiên cứu thật lâu. Lễ bộ dễ dàng lật lại một án cũ, cũng là khâm phạm quan địa phương do Hoàng đế thân chinh chọn ra, cuối cùng là giao cho phủ Tông nhân.



Ngẫm lại cũng có đạo lý, xung quanh đều không có ai hơn, chỉ có phủ Tông nhân là chống đỡ được, vì vậy liền nhét vào Thiên Lao của phủ Tông nhân.



Nội vệ Phủ Tông nhân đối với quyết định này của nội các rất không thoải mái, để một người như vậy tiến vào chưa biết là điềm lành hay điềm hung nữa đây?



Nói khó nghe một chút thì tất cả mọi người đều là tay sai của Hoàng đế, nếu tra tấn hành hạ Âu Dương gần chết, quay đầu lại chính mình cũng tự tìm phiền toái. Nếu là đối xử trọng hậu với Âu Dương, lại sợ Hoàng đế sau này đến tìm phiền toái. Loại phạm nhân này chính là thứ khó hầu hạ nhất.



...



Triệu Ngọc hỏi:



" Âu Dương vào chưa?"



Cửu công công một bên trả lời:



"Đã vào."



" Có nói cái gì không?"



" Nói."



" Nói gì?"



" Nói... Đã làm phiền mọi người rồi."



"Hết rồi?"



"Hết rồi."



Cửu công công hỏi:



" Người phía dưới không chắc chắn nên muốn hỏi chúng ta một câu, Âu Dương này nên tiếp đãi như thế nào?"



" Tiếp đãi là sao?"



Triệu Ngọc hỏi ngược lại.



Cửu công công nói:



" Là ăn cơm thừa rượu cặn, hay là cơm thường. Thiên Lao ẩm ướt, có cần phải..."




Nội vệ lau mồ hôi, hai gã nội vệ đứng canh cửa rất là đồng tình với hắn.



Cửu công công vội thay mặt Triệu Ngọc hô:



" Chậm đã, Chuyện gì?"



Dám quấy rầy Hoàng đế nhất định là chính sự.



" Sứ giả Tây Hạ phái tới."



Cửu công công cẩn thận hỏi:



" Bệ hạ người có gặp không?"



" Trẫm mệt mỏi, ngươi xem rồi làm đi."



Triệu Ngọc đau đầu, đây nhất định là đặc phái viên đến bàn chuyện hòa ước. Mình đã nhốt Âu Dương rồi, hiện tại không biết tìm ai thay thế.



" Báo"



Lại có nội vệ không sợ chết xui xẻo đến:



" Tổng biên báo Hoàng gia Lưu Huệ Lan, cùng với phóng viên của phủ Thái Nguyên, đối với việc tiêu thụ báo chí ở Liêu, muốn gặp Âu đại nhân."



Cửu công công giúp giải thích:



" Bệ hạ cũng biết, Âu đại nhân phụ trách nhiều chuyện. Lúc trước có quân vụ tất cả mọi người không dám quấy rầy, cho dù quấy rầy chỉ sợ cũng không gặp được. Này Âu đại nhân khó khăn mới trở lại, cho nên có rất nhiều chuyện dồn dập tới. Bệ hạ xem cũng đều là chính sự, hơn nữa phỏng chừng cũng nhiều việc gấp. Chỉ sợ bọn họ còn cảm tạ bệ hạ đã nhanh chóng bắt Âu đại nhân trở về như vậy."



" Trẫm nghe nói Âu Dương đã thành trên người không còn đồng nào?"



" Nghe nói là vậy, hắn khất nợ tiễn trang Dương Bình hơn trăm vạn bạc, người của hiệp hội buôn bán Dương Bình đã đỡ cho hắn."



Triệu Ngọc nói:



" bảo phủ nội vụ lấy năm trăm lượng hoàng kim cho người nhà hắn."



" Này..."



"Đúng vậy, người ta không để vào mắt. Năm trăm lượng hoàng kim..."



Triệu Ngọc tự giễu cười một tiếng:



" Vậy hãy để cho Hộ bộ cùng với Binh bộ thanh toán tiền mua hỏa khí đi."