Thiên Tống

Chương 1572 : Tự cho là đúng (2)

Ngày đăng: 18:45 18/04/20


" Bốn vạn, là bốn trăm vạn."



Triệu Ngọc khinh bỉ liếc mắt một cái nói:



" Nhưng có quan viên dâng tấu chương, nói tác phong của Âu Bình không thể vượt quá hơn nữa, nói hiếu, duyệt, trung, lễ, nghĩa, liêm, sỉ mới là căn cơ của Đại Tống ta, còn nói ngươi bất trung, bất tín, vô lễ, vô nghĩa, còn vô liêm sỉ, chính là đại gian thần của quốc gia chúng ta, cũng có người nói ngươi yêu dân như con, chiến công hiển hách, vì nước mà tan gia bại sản, chính là vị quan rường cột nước nhà của Đại Tống. Hai bên tranh luận điểm này, triều đình thiếu chút nữa đã đánh nhau."



Âu Dương hỏi:



"Vậy ngươi thấy như thế nào?"



" Ta cho rằng, không thể giúp Hoàn Nhan A Cốt Đả."



Triệu Ngọc nói:



" Nói ngươi gian thần, ta không tin, nhiều chuyện bày ra trước mắt như vậy, ngươi nói ngươi là trung thần ta không tin, soán vị ngươi chạy trốn, một chút ý tứ bảo hộ đều chưa từng có, còn có lần này tuyên chỉ mà không tuân."



" Trung thần nhiều dễ chết yểu, gian thần nhiều thì ô danh."



Âu Dương cười nói:



" Cho nên ta hai thứ này đều không muốn làm."



" Vậy ngươi muốn làm cái gì?"



"Năng thần" (quan có năng lực)



"Năng thần?"
" Đúng, nói ví dụ như ở lò Dương Bình, tổng tài sản hiện nay là một vạn quan vậy thì được một ngàn bản cổ phiếu, Đại Cổ đông chiếm được trong đó sáu phần. Giao dịch cổ phần lúc này trong một ngàn bản mỗi bản cổ phiếu trị giá 20 quan, tiêu thụ một ngàn bản xong hẳn là hai vạn quan tương đương với lò Dương Bình được tài sản ba vạn quan còn Đại Cổ đông được sáu phần. Tuy rằng các bộ phận cổ phần phân ra ngoài, nhưng thực tế tài sản lại đạt tới một vạn tám ngàn quan, lợi nhuận gần như gấp đôi, mà người mua những cổ phần này được gọi là tiểu cổ đông, không có quyền quản lý nhưng có thể được chia hoa hồng. Ví dụ như lò Dương Bình doanh thu một năm được một ngàn quan, đại cổ đông được sáu trăm, còn lại bốn trăm thì phân phối cho những người nắm giữ trong tay các cổ phần của một ngàn bản đó. Đương nhiên phân hay không phân là do đại cổ đông tính, cứ như vậy có rất nhiều chỗ tốt. Có thể trong thời gian ngắn nhanh chóng phân tán tài sản, mở rộng quy mô lớn. Nếu như một khi tiền nóng lên, giá cổ phiếu đến 40 quan, 80 quan, thậm chí một trăm quan, tài sản sẽ tăng cao lên gấp mấy lần, cuối cùng chờ lúc quần chúng quen mắt thì bắt đầu vứt bàn..."



Triệu Ngọc đau đầu cắt đứt nói:



" Ngươi có thể nói cái gì mà ta nghe hiểu được không?"



"Ừm chính là một quá trình lừa gạt tiền của các dân chúng tự cho là mình thông minh vào đến tay."



" Nói như vậy thì ta đã hiểu, chính là khiến Liêu quốc rung chuyển bất an."



" Ngoài ra, bên ta còn có tư tưởng thành lập hạm đội."



" Ngừng, ngươi dâng tấu chương, ta từ từ xem."



Triệu Ngọc mỏi mệt nói:



" Giúp ta gọi người."



" Người đâu!"



"Dạ"



Triệu Ngọc nhắm mắt xoa xoa huyệt Thái Dương nói:



" Nâng giá hồi cung."