Thiên Tống

Chương 1782 : Thập tự quân (2)

Ngày đăng: 18:46 18/04/20


Âu Dương lại nói:



” Phải có thợ mộc, lang trung mỗi thuyền cũng chuẩn bị ít nhất một người. Quản lý thực vật phải là người chính trực. Về phần tại sao. Về phần tại sao, có thể một hai năm sau các ngươi sẽ hiểu rõ. Hôm nay chương trình học chỉ dùng kim chỉ nam vẽ hải đồ.”



Âu Dương lấy ra mấy thứ gì đó nói:



” Cái này gọi là thước xếp, cái này gọi là com-pa, cái này gọi là eke. Nửa tháng tiếp theo, các ngươi sẽ trải qua môn học đau đớn nhất. Bởi vì muốn vẽ những cái này, nhất định phải có căn cơ số học vững chãi. Mà sau khi học được vẽ hải đồ, lợi ích lớn nhất là đội thuyền không dễ mắc cạn, hơn nữa về sau cung cấp tin tức hàng hải chuẩn xác. Không yêu cầu rất cao, ít nhất các ngươi phải vẽ ra được bản đồ đường biển của hải phận Đại Tống. Vốn đây là cơ quan chuyên môn đo đạc hoàn thành, nhưng ngày nay thì không, chỉ có thể là chính các ngươi ở trong khi huấn luyện đảm nhiệm việc này.”



Bản đồ đường biển được gọi là chìa khóa vàng, đương nhiên ngươi có thể không có, nhưng độ nguy hiểm sẽ cao rất nhiều. Một khi tác chiến, không có bản đồ hàng hải, thậm chí sẽ phân biệt không rõ phương hướng. Âu Dương không hề yêu cầu bọn họ quá cao, chỉ là yêu cầu bọn họ phải hiểu rõ tầm quan trọng của bản đồ hàng hải. Công trình vẽ bản đồ hàng hải rất khổng lồ, chính là không phải trong mười năm cũng không có thành tựu gì.




Thư này đưa cực kỳ bí ẩn , khiến Triển Minh không thấy điểm gì đáng chú ý, nhưng lại là người tuyệt đối đáng tin để đưa đi, hơn nữa nhất định phải tự tay giao cho Hàn Thế Trung . Nếu bức thư này bị lộ ra, Âu Dương căn bản cũng không biết phải giải thích việc mình biết nhiều chuyện như vậy bằng cách nào. Còn nữa, việc thư tín qua lại với Hàn Thế Trung là tối kỵ, Âu Dương cho dù có việc gấp cũng phải chuyển đạt thông qua hiệp hội buôn bán, phải làm một cách quang minh chính đại.



Hàn Thế Trung sau khi thu được mật thư, trong lòng thấy thật là kỳ quái. Thậm chí còn nghĩ đến Âu Dương có khả năng muốn mưu phản. Nhưng mở thư ra đọc, hắn hồ đồ, cũng xem không hiểu. Thư Âu Dương viết quá kỹ càng, quá phức tạp, khiến Hàn Thế Trung đối với phương diện này một chút cũng không biết gần như phát điên. Rồi sau đó chuyên tâm nghiên cứu cả đêm, rốt cục ý tứ đại khái đã hiểu rõ.



Phần thứ nhất Âu Dương trình bày về Thiên Chúa giáo và Đông Chính giáo của Cơ Đốc Giáo, hơn nữa hơn nữa còn nói rõ về địa vị của Giáo Hoàng ở Âu Châu. Sự cuồng nhiệt của nhân dân và các quốc gia đối với tôn giáo. Phần hai là phân trần làm sáng tỏ về các tín đồ dị giáo, chủ yếu là Hồi Giáo, cái nhìn của các quốc gia Thiên Chúa giáo về Đông Chính giáo, còn có nguyên nhân chủ yếu nhất gây nên mâu thuẫn giữa bọn họ. Phần ba phân tích các đặc điểm và đặc sắc của đạo Hồi, còn có một số tôn chỉ của nó. Phần bốn là phân trần sáng tỏ khả năng tồn tại chiến lực của các quốc gia Âu Châu, còn có việc bài binh bố trận của một số quốc gia Âu Châu, các phương pháp công kích phòng ngự thường dùng. Phần năm là sự phân tích ở một trình độ nhất định về tính cách của các dân tộc người Âu Châu.



Năm phần này làm Hàn Thế Trung đọc mà như ở trong sương mù, cũng may có phần thứ sáu, miêu tả chút ít về đông chinh Thập Tự Quân, chủ yếu là nói sơ qua, một khi đến biên giới Ba Tư, thương đội có thể cuốn vào trong biên giới vùng chiến tranh. Một khi ra khỏi Ba Tư, có thể sẽ tiến vào trung tâm chiến tranh. Âu Dương bảo để bản thân Hàn Thế Trung quyết định, gặp phải chiến tranh nên lui hay là chiến đấu hoặc là sửa con đường tơ lụa né tránh chiến tranh đi.