Thiên Tống

Chương 37 : Đêm dài lắm mộng

Ngày đăng: 18:42 18/04/20


" So với ta tưởng tượng còn đẹp hơn không ít!"



Âu Dương vừa cởi quần áo vừa nói:



" Đêm dài lắm mộng, tranh thủ thời gian làm việc thôi."



" Công tử không cần phải vội vàng như vậy."



Lý Sư Sư bên này tiếp đãi khách nhân nào có ai vừa mới đến đã muốn làm chuyện này liền đâu. Tốt xấu gì cũng phải nghe một chút âm nhạc, tâm sự đôi câu trao đổi tình cảm. Nàng nào biết Âu Dương chính là lưu tích mà tới.



Lúc này đổi lại là Âu Dương không hiểu, ân ái, giao tiền, rời đi, đây là ba bước gọi kỹ mà. Âu Dương nói:



" Thời gian chính là tiền bạc, yên tâm, ta là xử nam, nhiều nhất năm phút đồng hồ đã xong."



Lý Sư Sư mặc dù có chút bộ dáng băng sơn mỹ nhân, nhưng tính tình vẫn còn tốt lắm, đi tới dìu Âu Dương ngồi xuống, sau đó giúp Âu Dương rót trà:



" Công tử có điều không biết, Sư Sư không phải là người nào cũng bán mình."



Mẹ! Giao một bao châu báu hóa ra vẫn chỉ là tiền đặt cọc. Âu Dương cười khổ nói:



" Khó trách là đệ nhất danh kỹ, thu phí tiêu chuẩn cũng là đệ nhất."



Nhìn hiện đại, vào phòng chuyện thứ nhất là tắm rửa, các kỹ nữ sẽ giúp ngươi tắm, đừng cự tuyệt, vì các nàng chính là thuận tiện kiểm tra ngươi có phải có bệnh lây qua đường sinh dục không. Đến cổ đại là phải uống trà, chẳng lẽ là kiểm tra có hôi miệng hay không?



Lý Sư Sư nhẹ nhàng cười một tiếng hỏi:



" Nghe khẩu âm của công tử hẳn là người Hàng Châu đi?"



"Đúng rồi!"



Âu Dương không yên lòng, hắn đang suy nghĩ một hồi sinh hoạt vợ chồng không thành có thể lấy tiền lại hay không.



" Xem cách ăn mặc của công tử hẳn là người đọc sách."



" Này... xem như là vậy đi."



Âu Dương hỏi:



" Phải có tiêu chuẩn như thế nào mới có thể... này nọ?"



Sao vẫn còn rối rắm vấn đề này, không phải là uyển chuyển nói với ngươi không tiếp khách như ngươi sao? Lý Sư Sư dù sao vẫn có phẩm hạnh nghề nghiệp, mỉm cười nói:



" Công tử nếu chỉ vì chuyện đó, Sư Sư có thể giới thiệu một vị hảo tỷ muội."



Thật không có sức lực, Âu Dương thở dài. Sắc đẹp cái gì đối với hắn mà nói chẳng qua là mây bay, nếu người ta cũng đã uyển chuyển như vậy, mình cũng khó mà nói cái gì, Âu Dương đứng lên nói:



" Tỷ muội cũng không cần, cáo từ."



"Đợi một chút."



Lý Sư Sư vội nói:



" Công tử có thể ngồi một lát, Sư Sư đàn một khúc, cũng coi như tận tình."



Trong lòng nàng cũng băn khoăn, nàng biết rõ tú bà đã thu phí tiêu chuẩn.



Đan điền như lửa đốt, Âu Dương hỏi:



" Ngươi có thể đàn ra thanh tâm chú hay không?"



" Thanh tâm chú?"




Khách nhân nhìn tú bà.



Tú bà cũng là một thân mồ hôi lạnh vội trả lời:



" Xưng hô như thế nào, là công tử sao?"



"... Lão gia, bên trong mời."



Âu Dương hơi chút ngẩng đầu, mẹ, hóa ra là Triệu Ất. Người này rất trâu bò sao? Thế nhưng lại có thể làm cho Bổn thiếu gia không dám gặp ngươi. Có điều nhìn bộ dáng của Sư Sư, hiển nhiên người này rất có lai lịch.



"Ừm."



Triệu Nỗ đưa cho Âu Dương một mảnh vàng lá nói:



" Đi mau lên."



"Dạ!"



Âu Dương cùng với tú bà rời khỏi.



Đi một đoạn, tú bà lau mồ hôi hỏi:



" Ngươi là Chu công tử hay là..."



" Ồ, hóa ra trốn ở dưới giường dạ Chu công tử."



Âu Dương nói:



" Ta nói ta còn một bao đồ ở bên trong, vậy nên tạm thời gởi lại có được hay không?"



" Được, được."



Tú bà nói:



" Bảo đảm không thiếu của công tử chút nào, vậy vàng lá kia..."



" Của ta."



Âu Dương khinh bỉ tú bà, ngay cả phí dịch vụ cũng không muốn cho, quá keo kiệt rppof/ Âu Dương hỏi:



" Triệu Ất kia là ai vậy?"



Sắc mặt tú bà đại biến nói:



" Không thể nói, không thể nói. Công tử mau cởi quần áo ra đi thôi."



Theo như Âu Dương phỏng đoán, Chu công tử kia đoán chừng là người tình của Sư Sư, có thể là vừa nghe đến hai chữ khách quý đã rất quen thuộc chui vào dưới giường. Từ điểm đó đó có thể thấy được làm người tình của kỹ nữ phải có năng lực thừa nhận tâm lý rất mạnh. Còn một điềum Triệu Ất này tuyệt đối là người có quyền thế vô cùng.



Ra khỏi kỹ viện, Âu Dương cũng chẳng tâm tình đánh cuộc nữa. Vốn định dạo chơi khắp nơi, không ngờ một tên nội vệ đã sớm chờ ở ngoài kỹ viện. Nội vệ thấp giọng nói:



" Công chúa mời công tử trở về."



" Không phải là được một ngày nghỉ sao?"



Nội vệ nói:



" Công chúa nói công tử quá gây náo động, chỉ sợ gây chuyện."



" Vậy liền đi đi thôi."