Thiếp Chờ Hoa Bỉ Ngạn

Chương 201 : Ta đến rồi!

Ngày đăng: 11:06 30/04/20


Mười ngày sau.



Tin tức Bách Vực Kiếm Môn triệt để biến mất khỏi Bắc Cảnh khiến không ít người sững sờ. Đây là một môn hộ sắp tiếp cận với cấp bậc tông môn. Nói xóa tên liền xóa tên, khiến nhiều người vẫn không tin vào tai mình.



Nhiều người tỏ ra tiếc cho một Bách Vực Kiếm Môn có danh tiếng lâu đời. Tính ra đến đời của Kiếm Vô Trần, đã qua ba trăm năm rồi.



Chỉ cần một bước nữa, chỉ cần đủ tài nguyên bố trí một Hộ Tông Đại Trận xem như là chính thức bước vào hàng ngũ tông môn.



Bởi vì hộ tông đại trận chính là thước đo khoảng cách giữa một môn hộ và một tông môn. Có hộ tông đại trận bảo vệ, xem như một tông môn có thể tự cường, tự bảo vệ mình mà không cần sự trợ giúp từ các thế lực khác. Tiêu biểu như Thiên Sư Đường ở Vô Thượng Tông.



Tin tức khác truyền đi chính là môn chủ Kiếm Vô Trân là một thành viên của Thiên Sát. Đây là một thế lực bí hiểm ít khi xuất hiện ở Bắc Cảnh. Có thể nói sự xuất hiện của Thiên Sát nhân chính là một điều cấm kỵ.



Do đó, bất cứ tu sĩ nào phát hiện một Thiên Sát nhân ở Bắc cảnh đều phải báo lại cho Thiên Sư Đường xử lý. Đương nhiên, người báo cáo sẽ được trọng thưởng xứng đáng.



Nói về Thiên Sát nhân, không ai biết được tại sao bọn họ luôn bị tróc nã toàn bộ Bắc Cảnh. Bọn họ có thể không xấu, nhưng một vài thành viên trong số 49 người gây ra tiếng xấu làm cả một tổ chức bị thù địch như diệt môn, thiêu trụi một tòa thành và xâm chiếm một vùng lãnh thổ, gây ra chiến tranh… vì thế mà người nào có ấn ký Thiên Sát đều gây ra sự căm phẫn.



Tuy nhiên vẫn có nhiều thành viên Thiên Sát âm thầm bảo vệ sự yên bình ở một vài địa phương. Cũng có thể trong số những vụ án diệt môn vẫn có thành viên Thiên Sát khác trợ giúp giải vây. Bất quá việc làm tốt có bao giờ được truyền đi.



Sau sự việc đó, môn chủ Kiếm Vô Trần đã biệt vô âm tín. Có người đồn rằng hắn sớm đã rời khỏi Bắc Cảnh đi đến Thần Vực. Nơi đó chính là nguồn gốc của tổ chức Thiên Sát.



Có một người vô tình nhìn thấy một thiếu niên cưỡi một con hắc báo mang vị tân nương rời đi. Không ai biết thiếu niên đó là ai, nhưng có thể suy đoán vị thiếu niên đó có khả năng chính là người gây ra sự hỗn loạn ở Bách Vực Kiếm Môn.



Bách Vực Kiếm Môn giờ không một bóng người, hoàn toàn bị bỏ hoang chỉ sau vài ngày.







Lúc này, trên đỉnh sơn phong của Diệp Chân tiên sinh. Đây là nơi tạm thời trú ẩn của Bạch Vô Thiên và Hoa Lạc Đồng.




Nghe lão nói vậy, hắn cười khúc khích thích thú.



Hắn nói “Sử dụng như thế nào, nhờ tiền bối dạy bảo!”



Lão gật đầu, nói tiếp “Để tâm vô tạp niệm, truyền linh khí qua nàng ta, tiếp theo ngươi tự xử lý. Ta… chưa từng thử qua!”



Hắn nghe xong liền nhắm mắt lại để tâm vô tạp niệm. Tiếp theo, hắn truyền một dòng linh khí qua lòng bàn tay Hoa Lạc Đồng tức thì phát sinh biến hóa.



Hắn cảm giác như thể bị một dòng lôi điện đánh vào đầu khiến hắn bất chợt nhắm mắt lại. Hắn không hiểu chuyện gì đang xảy ra.



Sau vài hô hấp, hắn cảm nhận được không gian quen thuộc. Xung quanh hắn chính là khoảng không gian bên trong thức hải. Cảm giác kết hợp tu luyện này, hắn đã trải qua nhiều lần.



Hắn mở mắt ra, khung cảnh đập vào mắt hắn chính là thân hồn Hoa Lạc Đồng đang say ngủ. Xung quanh nàng bị vây khốn bởi nhiều thanh hắc kiếm. Tình huống giống như bị Tế Ti Võng phong bế. Nàng không thể nào động đậy được, khóe miệng nàng thoáng mỉm cười như thể phát hiện hắn đã tới đây.



Hắn không kịp chờ đợi, nhanh chóng tiến về trước, chạm lên đôi má nàng rồi thì thầm bên tai nàng “Ta tới rồi!”



Cảm giác rung động bất chợt dâng lên, cảm giác này vô cùng đặc biệt. Trong lòng hắn dâng lên một sự xôn xao chưa từng có. Khóe mắt hắn bất chợt ẩm ướt.



Lúc này những thanh hắc kiếm tự động rời khỏi thần hồn Hoa Lạc Đồng. Tế Linh Võng như thể một tờ giấy lượn lờ trong mắt hắn. Nó vây quanh hắn một hồi rồi chui vào ấn ký Thiên Sát trên ngực hắn.



Hắn không hiểu chuyện gì đang xảy ra, nhưng nhìn khí sắc Hoa lạc Đồng đã có sức sống trở lại.



Toàn thân Hoa Lạc Đồng sáng lên, ngũ quan khởi sắc. Nàng mở mắt ra, nhìn về phía hắn kèm theo là một nụ cười vô cùng rạng rỡ.



“Hắn thật sự tới rồi!”