Thiếp Chờ Hoa Bỉ Ngạn

Chương 152 : La bàn vô cực

Ngày đăng: 11:06 30/04/20


Về phần Hoa Lạc Đồng, từ sau khi rời khỏi Vô Thượng Tông. Nàng ta một mạch cưỡi phi hành kiếm đến Bắc Hải Trấn.



Trước đó phụ thân nàng để lại di vật là túi thơm. Bên trong có một Bạch Ngọc Ấn kèm theo một tin tức bảo nàng đến Huyền Minh Cốc ở Bắc Hải Trấn.



Dựa theo tính cách cẩn trọng của phụ thân nàng, những chỉ thị phụ thân nàng lưu lại đều thiết lập cấm chế. Tỷ như túi thơm trước đó, đều được bố trí cấm chế, người ngoài huyết thống không thể giải khai được cấm chế. Trường hợp ngoan cố giải khai cấm chế, túi thơm chắc chắn sẽ bạo nổ. Đây là một phần thủ đoạn quen thuộc của phụ thân nàng.



Lúc này Hoa Lạc Đồng đứng trên phi hành kiếm, nàng chăm chú nhìn xuống hai ngọn núi liền kề.



Nơi đây chính là Bắc Hải Trấn mà phụ thân nàng đề cập.



Bắc Hải Trấn là một thôn trấn với nhiều ngôi nhà mọc lên sang sát dọc quanh sườn hai ngọn núi. Hai ngọn núi này nằm liền kề và được nói với nhau bằng một con đường rộng lớn, lơ lửng trên không trung như một cây cầu bằng đá.



Thôn dân nơi đây khá đông và nhộn nhịp. Từ trên cao, bóng dáng bọn họ thu nhỏ lại như những con kiến.

Advertisement / Quảng cáo



Dọc quanh sườn núi có vân vụ lượn lờ, quanh bờ vực có sương khói bay lên nghi ngút. Cảnh tượng yên bình này khiến nàng có một cảm giác rất dễ chịu.



Nàng đáp xuống bên ngoài cổng có treo bảng “Bắc Hải Trấn”. Những thôn dân nơi đây nhận ra y phục Đạo Viện, nên không ai đến gây khó dễ. Thậm chí bọn họ còn mỉm cười niềm nở chào đón. Điều này nói lên danh tiếng Đạo Viện nơi đây rất được hoan nghênh.



Nàng bắt gặp một ông lão ngoài tám mươi, chống gậy tiến lại gần nàng. Nàng nhanh chóng khom người thi lễ, nàng nói “Gặp qua lão bá!”



Lão giả đưa ánh mắt già nua nhìn nàng, sau đó mới nói “Tiểu cô nương đến từ Đạo Viện, đến nơi đây có việc gì không?”



Nơi đây có Huyền Thiết, một nguyên liệu thứ ba chế tạo Lưu Quang Kiếm. Lão giả sợ rằng người khác đến quấy rầy, phá hư sự yên bình nên mới dò hỏi. Nếu quả thật đến đây tìm kiếm Huyền Thiết, chắc chắn sẽ không được chào đón.



Hoa Lạc Đồng liền trả lời “Tiểu nữ muốn đến Huyền Minh Cốc!”



“Huyền Minh Cốc” danh tự này có thể đã từ lâu không sử dụng. Lão giả vuốt râu nghĩ ngợi, sau đó mới nói “Trước kia đúng là có Huyền Minh Cốc mà đã hơn mười năm trước rồi. Giờ nơi đó đã là Hoa Kiếm Sơn rồi!”


Hoa Lạc Đồng khom người thi lễ với lão một lần nữa. Khi ngước nhìn lên thì đã không thấy bóng dáng lão đâu nữa. Lão rời đi cực kỳ nhanh.



Nàng lúc này quan sát xung quanh. Sắc mặt nàng dâng lên một sự rung động.



Xung quanh tế đàn nàng đếm được có tổng cộng ba loại pháp trận. Một cái Tụ Linh Trận, một cái Lôi Đình Trận và một cái Truyền Tống Trận được bố trí cẩn thận phía sau tế đàn. Đây chính là thủ pháp dùng để đối phó tình hình nguy khốn. Như vậy khi còn là một thiếu niên, phụ thân đã vốn thận trọng như vậy.



Lúc này, Hoa Lạc Đồng mới chú ý, nàng đang đứng trên một bàn đá tròn có khuôn viên chừng hai mươi trượng. Phí dưới chân nàng có một dấu vết như thể khiếm khuyết một vật gì đó.



Nàng nhớ tới Bạch Ngọc Ấn của phụ thân trong túi thơm, sau đó nàng lấy ra rồi thử áp vào chỗ khuyết đó.

Advertisement / Quảng cáo



Quả nhiên là vừa khít. Dưới chân nàng xuất hiện chấn động. Trước mặt nàng, từ bên dưới bàn tròn nhô lên một khối đá hình vuông cách mặt đất bốn xích.



Bên trong khối đá có một khoảng trống, được đặt một tấm kính, kính này như một cái la bàn bát quái nhưng không phân biệt ra âm dương. La bàn lóe lên một vầng sáng sau đó tiêu thất.



La bàn không phân ra âm dương chính là La Bàn Vô Cực. Một loại la bàn chuyên dùng để làm tâm của trận pháp. Loại thủ pháp này phụ thân nàng trước kia từng nói qua là không phổ biến. Rất ít người sử dụng. Nó được phụ thân nàng cất kỹ như vậy, chứng tỏ la bàn này không bình thường.



Nàng định với tay lấy thì từ trên không rơi xuống một áp lực cực kỳ khủng bố. Đó là bốn quả cầu lửa, đánh xuống với tốc độ cực kỳ nhanh. Nàng nhanh chóng phóng sang một bên.



Trên bầu trời, lúc này xuất hiện bốn thân ảnh đội nón lá với bộ dáng hung dữ. Nàng nhận ra bốn người này chính là bốn khách nhân có mặt trong tiểu đình ở Vô Thượng Tông.



Nàng cảm giác không ổn, nhanh chóng phóng nhanh về khối đá dự định lấy la bàn thì trước mặt nàng đã xuất hiện một thân ảnh chặn lại. Thân pháp của người này rất nhanh, nhanh hơn nàng gấp nhiều lần. Hắn vỗ ra một chưởng với áp lực khủng bố đẩy lùi nàng về sau hai mươi trượng.



Sắc mặt Hoa Lạc Đồng ngưng trọng. Bốn tên đội nón lá mới xuất hiện đều có tu vi Tứ Phẩm. Với tình hình nàng mới vừa tấn cấp Tứ Phẩm, nếu lấy cứng chọi cứng chắc chắn nàng không thể chiếm thế thượng phong.



Nàng cố gắng lấy lại điềm tĩnh nói “Các ngươi là ai?”