Thiếp Chờ Hoa Bỉ Ngạn

Chương 230 : Người quen cũ

Ngày đăng: 22:33 20/05/20


Xung quanh Ám Diện Nhân bao vây bởi tám vị trưởng lão Đạo Viện. Bọn họ lúc này đã bạo phát ra thực lực chân chính là tu sĩ Tứ Phẩm. Tính ra vẫn kém hơn đối phương một cấp bậc. Chính vì thế mà bọn họ dùng số lượng áp chế một mình Ám Diện Nhân.



Đối với Ám Diện Nhân mà nói, hắn ta không để ý đến tám tên trưởng lão bao vây xung quanh. Người mà hắn sợ hãi nhất chính là Thẩm Giai Nghê. Nàng không hề cưỡi trên phi hành kiếm, mà phiêu phù trên không trung như một bóng ma.



Nàng khi còn ở Quỷ Vực Ma Môn, được xưng tụng là một Yêu Cơ với nhiều thủ đoạn không giống ai.



Chỉ cần nàng tiếp cận, đối phương không thể nào trốn chạy được. Thậm chí môn chủ Ám Thiên còn dè chừng nàng mấy phần, huống hồ là hắn.



Mặc dù nàng ta bị trọng thương, nhưng tâm lý sợ hãi vẫn còn dai dẳng trong đầu hắn khiến hắn vừa đối phó tám vị trưởng lão Đạo Viện vừa đề phòng nàng.



Nàng nhìn hắn lúng túng một hồi, mới lên tiếng “Ám Thiên đâu? Sao hắn không đến?”



Ám Diện Nhân im lặng một hồi, cuối cùng mới nói “Phu nhân là nhớ môn chủ sao?”



Câu nói này khiến Thẩm Giai Nghê gân xanh nổi lên, chớp mất thân ảnh biến mất. Khi xuất hiện là phía sau lưng Ám Diện Nhân rồi điểm ra một chỉ. Chỉ pháp như môt lưu quang bắn xuyên qua trường bào, để lại một khoảng trống có thể nhìn thấu qua.



Ám Diện Nhân không có bản thể, chỉ có đôi mắt đỏ ngầu nhìn có phần đáng sợ cộng với đôi tay được bao bọc bởi thiết nhận.



Khi bị bắn xuyên qua, hắn không hề tỏ ra đau đớn, mà chỉ có bất ngờ. Bất ngờ vì thực lực nàng ta quả thực đã giảm đi rất nhiều. Hắn suy đoán lúc ở Thâm Uyên bị đồ đệ ám toán, vết thương chính là chí mạng. Nếu không phải thiêu đốt huyết mạch, có lẽ nàng ta đã bỏ mình.



Hắn chỉ đơn thuần dùng một câu khiêu khích, đã có thể đánh giá được thực lực đối phương. Xem ra cho dù có nàng ta ở đây, cũng chưa hẳn có thể thay đổi được tình hình.



Ánh mắt đỏ ngầu của hắn chớp động một cái, tức thì một hư ảnh bạch cốt khổng lồ với kích thước chừng một trượng xuất hiện rồi lớn dần lên cho đến khi đạt chiều cao hai mươi trượng mới dừng lại.



Sau vài hô hấp, từ hình ảnh như hình chiếu dần dần sống động như một bạch cốt chân thật. Hai khóe mắt sâu hun hút mang một màu đen đầy rẫy chết chóc.



Trong lúc nhất thời, khí tức bạo liệt tỏa ra xung quanh khiến nhiều đệ tử nội viện ở khu vực phụ cận không thể chống chịu nổi phải khụy xuống.




Bao bọc xung quanh là năm nghìn thanh Hồng Viên Kiếm, mục đích chủ yếu là ngăn chặn “tên đó” tiếp cận nhóm sư đệ.



Bạch Vô Thiên thấy vậy, dõng dạc nói “Ta sớm biết bên trong các ngươi có cao nhân… xuất hiện đi!”



Hắn nói là nói vậy, nhưng vẫn không có ai bước ra.



Xem ra lời thách thức của hắn vô dụng đối với một tên có sở trường ẩn nấp trong bóng tối.



Hoa Lạc Đồng bên cạnh thấy vậy, nàng vận dụng “Thủy Nguyệt Tiên Thiên Kiếm” chém ra hai nhát. Nhát kiếm rất nhanh cắt phăng ra đường, khiến hơn một trăm tên Ma Môn lâu la không kịp phản kháng đều bị thổi bay đi.



Hai nhát kiếm của Hoa Lạc Đồng tách nhóm Ma Môn lâu la ra làm bốn nhóm nhỏ hơn.



Bạch Vô Thiên một bên quan sát, hắn ra ám hiệu cho nàng ta tiếp tục ra tay.



Hoa Lạc Đồng lần này xuất ra bốn kiếm, tốc độ nhanh hơn trước để ép đối phương hiện thân. Lần này, kiếm chiêu thật sự chạm mặt với tên cao nhân ẩn náu trong đám đông. Hắn tùy ý dùng một nắm tay chộp lấy kiếm chiêu dễ dàng.



Bạch Vô Thiên và Hoa Lạc Đồng quan sát hành động của đối phương. Cả hai nhanh chóng tiếp cận, khoảng cách ước chừng năm trượng.



Lúc này, nhóm Hoàng Mập cùng đệ tử tinh anh đã tiếp cận đệ tử nội viện hỗ trợ. Bọn họ nhanh chóng tụ họp lại bắt đầu phản công.



Đối diện Bạch Vô Thiên và Hoa Lạc Đồng chính là một tên y phục Ma Môn lâu la bình thường. Khác biệt duy nhất chính là hắn có một lớp vải đen che mặt.



Tên lâu la bịt mặt nhìn thấy diện mạo Bạch Vô Thiên. Hai mắt nhất thời mở to ra vì quá ngạc nhiên. Thiếu niên này hắn từng gặp qua một lần. Đây là một tên thiếu niên vô cùng yếu đuối, nhu nhược. Đáng lý ra hắn đã chết, vì lý do gì lại có thể sống sót.



Hắn nhàn nhạt nói “Ngươi là tên oắt con kia!”