Thiếp Chờ Hoa Bỉ Ngạn
Chương 263 : Hoàng thúc hoàng cảnh hạo
Ngày đăng: 22:24 27/06/20
Hoàng Mập cùng Hàm Ngưng Nhi đưa ánh mắt nhìn về thân ảnh cưỡi hắc mã vừa xuất hiện. Người này mặc chiến giáp, cưỡi hắc mã tay cầm trường đao oai phong lẫm liệt. Khí tức bộc lộ ra bên ngoài chính là chính khí của một bậc tướng quân.
Hoàng Mập nhìn cốt cách của vị nam nhân thân mặc chiến giáp. Từ trên người y toát lên một khí chất hiên ngang bất phàm mà người bình thường không có được.
Hắn từ nhỏ sống ở Hoàng Thành, nhưng chưa từng gặp qua người nào giống người này. Mặc dù hoàn toàn xa lạ, nhưng trên người y không hề có chút gì ác ý. Chỉ là có một phần lạnh lùng.
Nói về nam nhân cưỡi hắc mã. Hắn chính là người mạnh nhất Hoàng Thành, là đại tướng quân uy phong lẫm lẫm Hoàng Cảnh Hạo. Bộ dáng hiện tại của hắn chính là bộ dáng mãnh tướng nơi sa trường. Thân mang chiến giáp, cưỡi hắc mã khiến địch nhân vô cùng sợ hãi.
Bởi vì trong những năm gần đây. Chiến sự bình ổn, không còn phong ba cho nên hắn thường vi hành khắp nơi. Chủ yếu là không để mất đi khí chất của một đại tướng quân. Những nơi đi qua, hắn đều lưu lại tiếng thơm, khiến lòng người luôn tin tưởng vào hoàng triều.
Khi vi hành đến Thôn Dã, thôn làng bị bọn đệ tử Vô Thượng Tông bắt cóc thiếu nữ cho ý đồ đen tối. Hắn một mạch đuổi theo đến nơi này, nếu không phải Hoàng Mập sớm ra tay. Với tính cách chính trực của một đại tướng quân. Mười tên đệ tử Vô Thượng Tông chắc chắn chết.
Lúc này đối diện hắn là một đôi đạo lữ với y phục bình thường, không lộ ra bất kỳ thân phận nào.
Bất quá, hắn có thể ngửi ra được mùi hoàng tộc.
Hắn chất vấn “Ngươi là hoàng tử thứ mấy?”
Hoàng Mập có phần bất ngờ khi thấy đối phương chỉ đích danh thân phận hoàng tử của mình. Điều này nói lên, vị tướng quân đối diện có lai lịch không hề tầm thường. Khí chất cũng đã nói lên điều đó.
Hắn vốn là một hoàng tử cho nên đối với một đại tướng quân cũng không nhất thiết thủ lễ. Bất quá đối với người tu đạo mà nói, mãnh nhân chính là vương đạo.
Hắn chắp tay lại nói “Ta là Hoàng Thế Đạo!”
Hoàng Mập nói xong liền rũ bỏ lớp dị dung bên ngoài. Hàm Ngưng Nhi cũng vậy, bỗng chốc hóa thành một thiếu nữ vô cùng xinh đẹp.
Hắn giới thiệu “Còn đây là sư tỷ ta, Hàm Ngưng Nhi đến từ Đạo Viện!”
Hoàng Cảnh Hạo nghe Hoàng Mập giới thiệu, đầu tiên là sững sờ sau đó là phá lên cười thật lớn.
Hắn cười nghiêng cười ngã bởi vì nghe được tin tức vô cùng bất ngờ. Bộ dáng đại tướng quân uy phong lẫm liệt bỗng chốc không còn. Thái độ này chính là nói, ta và người không những thân thích mà còn rất thân thích.
Hắn nói “Trước kia ta bế ngươi trong tay, ngươi còn ị trên người ta… ha ha…”
Hoàng Cảnh Hạo phóng trở về giữ một khoảng cách với Hoàng Mập. Sắc mặt có một phần nghiêm trọng. Hắn phủi một lớp bụi bẩn rồi nói “Đúng là hoàng tộc sinh ra một thiên tài. Vậy mà từ trước giờ không ai để ý lại cấm cản ngươi tu luyện. Đúng là đáng tiếc...”
Hắn cầm trường thương quơ một vòng, rồi ở vào thế chuẩn bị tấn công. Hắn nhàn nhạt nói “Nếu có thể thoát khỏi chiêu thức mạnh nhất của hoàng thúc ta. Ta dẫn ngươi đến một nơi cực kỳ tốt để tu luyện…”
Nói xong, ánh mắt hắn trở nên sắc bén rồi chuyển dần sang màu hoàng kim. Đây chính là kích phát huyết mạch hoàng tộc. Đối với Đạo Viện mà nói, đây giống như một loại võ kỹ thiên bẩm kích phát tiềm năng, tăng cao lên sức mạnh.
Hắn cầm trường đao quét một đường chỉ thiên. Đao phong xuất hiện, cắt đứt mọi thứ trên đường đao phong băng qua. Mặt đất như bị thổi bay tạo thành một vết cắt trải dài lao về phía Hoàng Mập.
Hoàng Mập nhìn khí thế bạo liệt lao đến. Hắn gồng mình bạo phát ra khí lực cũng không kém, đất đá cũng văng tứ tung xung quanh. Tại vị trí hắn đang đứng đã bị khoét sâu một hố thật to.
Hắn tiếp tục hai tay chắp lại rồi tung ra một chưởng pháp, chưởng này là “Thiên Sơn Trấn Đại Hải” nằm trong chưởng pháp “Thiên Đạo Thần Chưởng” tàn quyển. Chưởng pháp bắn ra, tạo ra một loại áp lực vô thanh vô tức, đẩy lùi toàn bộ áp lực đang lao về phía hắn.
Áp lực sau khi bị đẩy lùi lại gia tăng lên thêm một cấp độ. Chiêu thức mà hoàng thúc hắn đánh tới bị phản lại. Đẩy lùi hoàng thúc hắn trở về sau hai trăm trượng.
Loại võ kỹ này không thể dùng lẽ thông thường phán đoán được, cho nên hoàng thúc hắn hoàn toàn yếu thế.
Khói bụi qua đi hiện ra thân ảnh chật vật của hoàng thúc khiến hắn có phần bối rối.
Vừa rồi chỉ vận dụng khoảng sáu thành uy lực đã như vậy. Nếu mà mười thành, không biết chừng đã bắn hoàng thúc tới phương nào rồi.
Nói mới nhớ, khả năng vận dụng “Thiên Đạo Thần Chưởng” cửa hắn đã thật sự linh hoạt, uyển chuyển không còn khó khăn như ban đầu nữa. Thời gian thi triển cũng đã được rút ngắn lại triệt để.
Hoàng Cảnh Hạo thu lại khí thế. Ban đầu chỉ muốn áp chế tiểu tử này một chút, không nghĩ tới lại thất bại.
Làm một hoàng thúc của hắn thật sự mất mặt.
Hắn xoay người, tùy ý nói “Mười ngày sau, đến Kim Lăng Điện chờ ta…”
Kim Lăng Điện chính là tòa cung điện nhỏ, nằm ở phía bắc Hoàng Thành. Nơi đây gần như là cấm địa của hoàng tộc, người không có mệnh lệnh không được vào. Hoàng thúc có thể nói lên câu đó, chứng tỏ đã sớm có chuẩn bị từ trước.
Hắn chưa kịp nói thêm câu nào đã thấy hoàng thúc hắn phóng lên hắc mã rời đi. Không căn dặn gì thêm.
Hàm Ngưng Nhi một bên cười khúc khích nói “Sư đệ dày vò hoàng thúc như vậy, không áy náy sao?”
Hoàng Mập “a” lên một tiếng. Hắn đã cố gắng kìm chế, giảm đi uy lực rất nhiều. Không nghĩ tới, hoàng thúc hắn lại yếu như vậy.
Nội tâm hắn lúc này dâng lên một sự chờ mong. Kim Lăng Điện chính là cấm địa hoàng tộc, mặc dù là đại hoàng tử nhưng hắn cũng chưa từng được phép đi vào. Bên trong chắc hẳn sẽ có thứ tốt đang chờ đợi hắn.