Thiếp Chờ Hoa Bỉ Ngạn

Chương 300 : Kiếm Xi Vưu

Ngày đăng: 10:48 02/08/20


Vị thừa sai Ám Không nhìn qua ba quyển thư tịch mà Phương Triết vừa chọn. Hắn bắt giác nhíu hàng chân mày lại, không nhẫn nhịn được há to miệng ra cười ha ha thích thú. Loại cảm giác này, đúng là không sai được.



Trước kia, hắn đã cười ngoác cả miệng vì tên đại ngốc đó. Không ngờ, lúc này lại gặp truyền nhân của hắn. Một tên ngốc mới ưa thích đồ của một tên đại ngốc.



Ba quyển thư tịch này do một tên đại ngốc, hắn vốn là trưởng tử của chủ nhân hắn trước kia biên soạn ra. Vì là một tên đại ngốc, cho nên thứ hắn biên soạn ra tạo thành một truyền kỳ về trò cười.



Không ngờ, hôm nay lại có người ưu thích đồ vật của tên đại ngốc tử đó.



Hắn trấn định lại cảm xúc rồi nói “Nếu có duyên, đồ vật này tiểu nhân không tính vào… Đây là một thứ… nếu nói là giá trị thì không đáng một xu, nhưng nói về một ý nghĩa tốt đẹp nào đó. Ba quyển này… là vô giá…”



Phương Triết gật đầu, ba quyển thư tịch này mặc dù danh tự rất buồn cười nhưng lại mang đến cho hắn một loại cảm giác rất thích thú. Đơn giản là vì có liên quan đến Trận Pháp.



Hắn nhìn quanh một hồi, cuối cùng đề nghị “Tiền bối có thể gợi ý một thứ binh khí tốt được không? Vãn bối đang thiếu một thứ như thế!”



Vị thừa sai Ám Không thoáng kinh ngạc “Tên này có một sự lựa chọn vô cùng thông minh!”



Hắn gật đầu, rồi nhìn Phương Triết hỏi “Tiểu hữu thích sử dụng kiếm?”



Phương Triết gật đầu xác nhận.



Hắn hỏi tiếp “Tiểu hữu muốn dùng kiếm sắc bén hay kiếm vĩnh viễn không bị hao tổn?”



Phương Triết ngạc nhiên hỏi lại “Tiền bối đừng nói loại kiếm không hao tổn là loại không bao giờ sử dụng nha!”



Vị thừa sai Ám Không im lặng một hồi, nội tâm có chút tổn thương. Hắn không nghĩ đến, tên thiếu niên da đen này có tư duy ngốc nghếch đến như vậy. Hèn gì, hắn cùng tên đại ngốc tử kia có cùng sở thích đặc biệt.



Phương Triết thấy vậy, ngại ngùng nói “Kiên cố đi, loại siêu bền!”



Bản thân hắn đã dùng qua nhiều thanh kiếm, loại siêu bền pháp khí mới là thứ hắn mong muốn nhất.







Có khi lại ở hai bên chiến tuyến đối đầu.



Nàng lưu lại thanh Lưu Ly Kiếm được làm từ gỗ mà Mặc Thần Dương trước đưa cho nàng làm tính vật. Giờ thì đã không còn ý nghĩa.



Nàng hướng Phương Triết dò hỏi “Đại ca chừng nào về Bắc Cảnh?”



Phương Triết nhìn bộ dáng đầy tâm trạng của Lý Nhược Băng, hắn chỉ có thể lắc đầu. Chuyện nàng ta và Mặc Thần Dương, hắn cũng sớm tường tận.



Hắn từ tốn nói “Giờ chúng ta đến Vạn Thú Tông, nơi đó có tin tức đường về Bắc Cảnh…”



Lý Nhược Băng gật đầu, nàng trước kia đến Quỷ Vực cùng lão sư phụ Kiếm Hư lịch luyện. Thông đạo tiến nhập vào Quỷ Vực thường là thông đạo một chiều, cho nên nếu không biết được con đường trở về, không ai dám du nhập vào Quỷ Vực lịch luyện.



Lão sư phụ Kiếm Hư là vì biết được lối về từ Vân Mộng Bí Cảnh, giờ thì Truyền Tống Trận nơi đó cũng đã bị phá hủy.



Phương Triết nhìn bộ dạng mất hồn của Lý Nhược Băng. Hắn lắc đầu rồi xuất ra Lưu Quang Kiếm, đạp lên lơ lửng phía trên không.



Lý Nhược Băng cũng nhanh chóng phóng lên phía sau.



Phương Triết nhìn Tiểu Mạn và Man Thiếu mỉm cười, rồi điều khiển Lưu Quang Kiếm rời đi.



Địa điểm tiếp theo chính là Vạn Thú Tông.



- -----------------------------



*Giải thích một số từ:



1.Ngũ Uẩn: Trong trường đoạn đánh đấm với Ám Thiến, ta có dùng đến một loại danh từ phật giáo là Ngũ Uẩn. Ngũ Uẩn là một loại đặc tính căn cơ của con người, đó là sách có ghi chép. Đọc giả quan tâm có thể tìm hiểu.



2.Dạ Xoa: Một giống loài trong truyền thuyết. Dạ Xoa là một giống loài rất đặc biệt, thiện có thể được xem như một vị thiên sứ cứu giúp nhân gian, ác hóa thành Quỷ Dạ Xoa làm hại nhân gian.



3.Vô Thượng Sư: Một tôn hiệu chí cao trong phật giáo. Có thể là như lai, có thể là đức thế tôn, đại thiện nhân, thiện nhân sư...



4.Lưu ý khác: bạn nào đọc một số danh từ không hiểu, có thể góp ý. Ta sẽ giải thích, những từ khó hiểu thường có hàm ý ẩn sâu liên quan đến một sự tích hoặc một truyền kỳ nào đó.