Thiếp Chờ Hoa Bỉ Ngạn

Chương 386 : Âu Dương Sinh từ biệt

Ngày đăng: 23:00 07/03/21


Từ sau sự kiện Huyền Môn đánh vào Vô Thượng Tông với chủ đích đoạt lấy tiên kính trấn tông đã qua ba tháng. Tình hình dần ổn định trở lại.



Sau sự viện tiên kính bị đánh cắp, tin tức từ Vô Thượng Tông truyền ra bên ngoài sự việc tông chủ Vô Thượng Tông đương nhiệm là Vương Siêu Việt cảm thấy xấu hổ nên đã từ nhiệm và truyền chức vị tông chủ lại cho đại trưởng lão Đàm Thu Nguyệt tức Đàm Nguyệt Thần Quân.



Đây được xem là sự kiện lớn trong những năm gần đây ở Bắc Cảnh.



Tiếp theo đó, tin tức một chi viện nhỏ bé ở Bắc Cảnh là Đạo Viện góp công không nhỏ trong việc hỗ trợ Vô Thượng Tông đánh lui địch nhân sắp có một tân nhiệm viện trưởng mới. Nghe đồn, vị tân viện trưởng chuẩn bị nhậm chức là một thiếu niên còn khá trẻ chỉ mười bảy mười tám tuổi nhưng thực lực vô cùng mạnh.



Lại có tin tức đồn rằng, vị tân nhiệm viện trưởng Đạo Viện mới bước vào con đường tu đạo không lâu. Lời đồn còn ghi rõ, đó là một thiếu niên chỉ mới bước vào Bắc Cảnh trong khoảng thời gian hai năm. Điều khiến nhiều người kinh ngạc lẫn khâm phục, đó là thiếu niên đó có xuất thân từ phàm nhân ở một giới vực nhỏ tên là Văn Lang Châu…







Lúc này, trong tiểu viện nhỏ trên đỉnh ngọn Chủ Phong.



Nơi đây trước kia là nơi tọa lạc của cố viện trưởng Chúc Sơn, một vị viện trưởng luôn ở trạng thái thần thần bí bí. Cuối cùng lại vì Đạo Viện đánh đuổi địch nhân không may phải bỏ mình. Đây chính là sự kiện mà đệ tử Đạo Viện nào cũng biết.



Điều khiến chúng đệ tử Đạo Viện khó mà quên đi cố viện trưởng Đạo Viện là di vật để lại. Đó là Ngọa Giới Di Linh Trận, loại trận pháp câu thông với một giới vực nhỏ dùng để tu luyện, nâng cao tu vi nhanh chóng.



Thêm vào sự kiện gần đây nhất chính là thiếu niên tên Bạch Vô Thiên với tên thật là Phương Triết đề xướng hai khu vực tu luyện mới là Vô Danh Động Thiên và Ngộ Đạo Sơn. Cả hai điều là nơi tu luyện mà trước kia cầu còn không được.



Thêm một sự kiện quan trọng hơn nữa đó là sau khi thiến niên viện trưởng Phương Triết từ Vô Thượng Tông trở về cung cấp ra một tin tức mới. Đó là cứ mỗi ba tháng, Đạo Viện cử năm mươi đệ tử nội môn đến Vô Thượng Tông lịch luyện cũng như là luận bàn. Đây là một vinh dự không phải một chi viện hay một tông môn nào đó có được.



Điều này nói lên mối quan hệ thân thiết giữa thiếu niên Phương Triết và Vô Thượng Tông. Càng nói lên tin tức thiếu niên Phương Triết hỗ trợ đánh đuổi địch nhân khỏi vô Thương Tông càng thêm rõ ràng.







Phương Triết cùng Hoàng Mập, Lý Nhược Băng, Tiểu Mạn và Man Thiếu đứng đối diện năm vị trưởng lão chưởng quản Đạo Viện là nhị Trưởng Lão Vô Nham Chân Quân người vừa thăng tiến lên Ngũ Phẩm không lâu, vị thứ hai là ngũ trưởng lão Hoàng Chân Nhân, vị thứ ba là Lục Trưởng Lão Ngọc Chân Nhân, vị thứ tư là Thập Trưởng Lão Chu Thao Chân Nhân và thập nhị trưởng lão Hoàng Long Chân Quân.



Man Thiếu không hùa theo mà phàn nàn mà nói “Nơi này ngoài thức ăn ngon ra, thì mọi thứ đều nhàm chán!”



Phương Triết không lấy làm giận mà cười hắc hắc nói “Bình thường hai người các ngươi đi chơi khắp nơi, có thấy mặt đâu mà chán với không chán! Hay là thế này, ngày mai cho người tiễn hai người các ngươi về Quỷ Vực… Thế nào?”



Tiểu Mạn nghe vậy liền xua tay liên tục nói “Không, Tiểu Mạn không chịu… Vừa rồi nói đùa, nói đùa thôi!”



Vừa rồi, Tiểu Mạn vừa ra ám hiệu cho Man THiếu nói thêm vào. Man Thiếu vội vã nói “Nơi này cảnh đẹp, chơi không hết chán… chủ nhân không cần quan tâm!”



Phương Triết ngẫm nghĩ một lúc, nhất thời hắn nghĩ ra một biện pháp khá thú vị. Đó là để hai tên ngốc này không ăn uống ở không là được.



Hắn đề nghị “Nếu vậy, đại ca ca giao cho Tiểu Man một nhiệm vụ… nhiệm vụ này không chán!”



Tiểu Mạn nghe nói đến nhiệm vụ không chán, chiếc đuối tức thì không ngừng đong đưa.



Phương Triết nói tiếp “Hôm sau, ta sẽ nhờ các vị trưởng lão bố trí một nơi cho hai người các ngươi không ngừng dày vò đệ tử Đạo Viện… trò chơi này thế nào?”



Tiểu Man nghe nhắc đến “Dày vò đệ tử Đạo Viện” chiếc đuôi đong đưa càng bạo liệt hơn.



Cô nàng gấp rút nói “Chơi, chơi! Chuyện này sẽ không chán!”



Nói rồi, Tiểu Mạn liền nhảy tung tăng khắp nơi.



Hai mắt cười không khép lại được.



Hoàng Mập suy nghĩ một hồi mới hiểu ý Phương Triết muốn làm gì.



Hắn không giấu được vẻ thán phục “Nếu đệ tử Đạo Viện được Man Thiếu dùng Man lực gọt giũa, thể lực chắc chắn sẽ tăng lên đáng kể. Còn Tiểu Mạn tốc độ nhanh, có thể nâng cao thân pháp. Đại ca đúng là cao minh!”



Phương Triết cười ha ha nói “Xem như một công đôi việc, ai biểu hai tên đó suốt ngày cứ quấy rối không chịu ở yên!”



Trên ngọn Chủ Phong, lúc này tràn ngập tiếng cười vui thích của Tiểu Mạn còn Man Thiếu ở một bên phụ họa.