Thiếp Chờ Hoa Bỉ Ngạn
Chương 64 : Phương đại ca, chỉ ta vài chiêu!
Ngày đăng: 11:05 30/04/20
Trở về Yến Vân gia trang, Phương Triết một mạch chạy đến hoa viên.
Lúc này cha mẹ hắn đang ngồi trong tiểu viện nhàn nhã ăn bánh hoa quế cùng thưởng thức trà đạo, không khí xung quanh vô cùng yên tĩnh.
Nói về phụ thân Phương Triết, từ khi đến kinh thành Thăng Long đến biến cố của Tiểu Hắc. Công việc quản lý kinh doanh ở Dạ Lan Phương đã đi vào nề nếp, có dấu hiệu khôi phục. Khách nhân đến Dạ Lan Phường đã không ngừng tăng lên, số lương buôn bán cũng tăng lên, nên Dạ Lan Phương thật sự khởi sắc. Các ông chủ trước kia đặt niềm tin vào Phương Triết cũng đã an tâm phối hợp, khiến khu vực Đông Thành nhộn nhịp hẳn lên. Đây chính là bản lĩnh của phụ thân hắn, một nam nhân kinh doanh vô cùng ưu tú.
Phương Triết nhìn thấy cha mẹ, lập tức tiến lại gần thỉnh an, sau đó thuật lại sự việc tham gia Thiên Tài Chiến, điều này khiến phu phụ hai người vô cùng phấn khích và bất ngờ, muốn rơi cả tách trà. Con trai họ ưu tú, không ngờ lại ưu tú đến mức được chọn tham gia Thiên Tài Chiến. Họ không biết Thiên Tài Chiến là gì, nhưng chỉ cần cuộc chiến của những thiên tài thì đã vô cùng bản lĩnh rồi.
Phương Trung Kiên cười híp mắt, còn mẫu thân hắn ôm chặt con trai trong lòng không muốn buông ra.
Phương Triết nói “Việc này cũng còn lâu, cho đến sang năm. Trước mắt hài nhi còn phải thử thách với nhiều người đến khiêu chiến. Hài nhi lại không biết võ công, nên định nhờ Phương Long đại ca dạy võ!”
Phương Long và Phương Hổ ở phía sau giật giật chân mày. Thiếu gia mà không biết võ công, vậy thì võ công bọn ta là đồ chơi rồi. Thiếu gia miểu sát mấy chục địch nhân chỉ trong nháy mắt, bản lĩnh này ta phải bái thiếu gia làm sư phụ mới đúng nha.
Phương Triết hướng Phương Long chắp tay nói “Phương đại ca, có gì chỉ dạy ta vài chiêu!”
Phương Long lúng túng không biết trả lời như thế nào, Phương Triết nói tiếp “Ta chưa từng sử dụng kiếm, đao, trọng binh và cung tên nên vẫn còn nhiều khuyết điểm. Mong đại ca giúp ta hiểu về võ đạo!”
Phương Hổ lúc này cũng nhịn không được, hắn liền cầm một quyển kiếm pháp của hắn đưa cho Phương Triết. Phương Triết tiếp lấy, sau đó xem xét qua một lần. Đây chỉ là một quyển kiếm pháp thông thường. Không có gì đặc biệt.
Hắn nói “Chuyện này không gấp, nếu Phương Hổ đại ca muốn học, bái Phương Long làm sư đi, như vậy mới đúng!”
Phương Long khoát tay nói “Tiểu nhân và hắn huynh đệ còn được, muốn bái sư. Tiểu nhân không dám, bất quá có thể giới thiệu hắn đến Vân Du Nam Tiên Cư nhập môn!”
Phương Hổ nghe vậy liền thất vọng, hắn cũng lắc đầu “Xem ra tiểu nhân không có duyên, bái sư thời điểm hiện tại là không thể rồi. Xem ra chỉ có thể làm hộ vệ là được rồi…”
Phương Triết nhìn điệu bộ thất lạc của Phương Hổ, hắn liền an ủi “Phương Hổ đại ca như huynh đệ thân thích ta, bất quá đại ca yên tâm, nếu thắng ở Thiên Tài Chiến phần thưởng là năm bộ bí kỹ võ học. Lúc đó sẽ để hai vị đại ca học tập”
Nghe Phương Triết nói vậy, Phương Hổ lập tức chắp tay cung kính nói “Vậy trước đa tạ thiếu gia, tiểu nhân chúc thiếu gia đoạt vị trí đầu bảng!”
Phương Triết thích thú, cười ha ha trở lại gần cha mẹ. Bọn họ từ đầu đến cuối đều ở sau quan sát nhất cử nhất động của nhi tử. Bọn họ không nghĩ tới Phương hộ vệ truyền thụ kiếm pháp, nhi tử lại chỉ dạy lại Phương hộ vệ. Đây nói lên nhi tử bọn họ đúng là nhân trung chi long không sai biệt lắm.
Nhìn nét mặt cha mẹ hạnh phúc, Phương Triết trong lòng cũng cảm giác ngọt ngào. Hắn tiến lại gần cha mẹ, sau đó ngồi xuống cùng ăn bánh, thưởng thức trà ngon. Nhân sinh, như vậy đã là mãn nguyện.