Thiếp Chờ Hoa Bỉ Ngạn
Chương 190 : Vân Mộng Bí Cảnh sụp đổ
Ngày đăng: 11:06 30/04/20
Vân Mộng Bí Cảnh.
Thẩm Giai Nghê đang ngồi xếp bằng điều dưỡng thương thế. Từ phía thông đạo bí cảnh xuất hiện động tĩnh.
Từ bên trong, thân ảnh Âu Dương Sinh bước ra ngoài. Diện mạo hắn có phần già dặn hơn một chút. Mặc dù bề ngoài có phần luộm thuộm, nhưng ánh mắt lăng lệ hơn, thần thái hơn.
Trải qua hơn hai năm bên trong bí cảnh. Hắn đã Kết Đan thành công, chỉ cần một bước nữa là có thể ngưng tự ra Nguyên Anh. Điều này không dễ dàng gì đạt được đối với những tu sĩ bình thường. Mặc dù do cơ duyên mang lại, nhưng nếu không nỗ lực vượt qua bản ngã, vượt qua chấp niệm trong Vân Mộng Bí Cảnh. Chưa chắc gì có thể thành công tấn thăng tu vi.
Trong bí cảnh, huyễn tượng do chấp niệm tạo ra như thể nhân sinh hắn từng trải qua vô cùng sống động. Hắn dành hơn một tháng thời gian không làm gì, chỉ ngẩn ngơ nhìn ngắm chân dung phụ thân, mẫu thân. Mặc dù là huyễn tượng, nhưng chân dung vô cùng sống động như thế. Chỉ là hắn không thể sờ được mà thôi.
Khi đã cảm nhận sự mất mát nhiều lần, chấp niệm cũng từ đó thấu triệt. Hắn bắt đầu chuyên tâm vào con đường tu luyện.
Trong đó Thập Tam Biến hắn đã tinh thông có thể mười ba bước tiếp cận đối phương. Trong ghi chép, khi có thể tiếp cận áo nghĩa bộ pháp. Có thể tạo ra mười ba phân thân cực kỳ lợi hại. Chỉ là muốn thấu triệt áo nghĩa, phải ngộ ra thuộc tính không gian.
Còn Thiên Đạo Thần Chưởng tàn quyển, mặc dù là bản khuyết. Nhưng hắn cũng đã tiếp cận được hai thức Thiên Sơn Trấn Đại Hải và Địa Toái Sơn Hà. Hai chiêu này nếu vận dụng đối kháng với địch nhân lớn hơn một cấp bậc. Hắn chưa chắc đã yếu thế.
Ngự Kiếm Quyết thì hắn chưa thể tiếp cận được, đơn giản là vì võ kỹ này không thích hợp với hắn.
Lúc này phía sau lưng hắn, Lý Nhược Băng và Hoàng Mập cũng rời khỏi bí cảnh.
Toàn thân Lý Nhược Băng tỏa ra hàn khí vô cùng lạnh lẽo. Nàng ta mặc dù vẫn tu luyện võ kỹ của lão sư phụ, nhưng bên cạnh đó vẫn thiên về băng hệ. Khí tức nàng cũng đã thay đổi rõ rệt, cũng đã đạt tới Tam Phẩm.
Về phần Hoàng Mập, cả người hắn ánh lên một sắc hoàng kim của công pháp Kim Cương Kinh. Điều này nói lên hắn cũng đã Kết Đan thành công. Lớp da bên ngoài giờ có sức chống chịu hơn người bình thường trăm lần.
Trên nét mặt Lý Nhược Băng và Hoàng Mập đều lộ ra vẻ mệt mỏi, mặc dù thành công trong việc tu luyện trong Vân Mộng Bí Cảnh.
Thẩm Giai Nghê thấy vậy, liền xòe hai cánh tay ra hai bên. Tức thì phía sau lưng nàng xuất hiện một con Hỏa Phượng Hoàng sải cánh rộng lớn. Thân ảnh như một ngọn núi khổng lồ.
Hỏa Phượng Hoàng vỗ cánh, bắn hàng vạn vũ tiễn về phía đoàn quân Phi Dực Hổ. Bọn chúng không kịp trở tay lập tức bị thiêu trụi sạch sẽ không còn thấy bóng dáng con nào. Thậm chí Biên Bức Nữ Tướng hoảng sợ, cũng nhanh chóng thoái lui về sau né tránh, nếu không số phận ả ta cũng không kém đoàn Phi Dực Hổ là bao nhiêu.
Thẩm Giai Nghê buông lỏng, rồi phóng về phía Truyền Tống Trận. Sau đó cả bốn thân ảnh lập tức biến mất.
Biên Bức Nữ Tướng thấy đối phương trốn thoát khỏi tầm mắt. Ả rống giận, nhanh chóng xuất ra một cây búa và một đoản côn chừng hai xích. Đây chính là pháp khí Âm Chấn Lôi, có thể phá hủy mọi Trung Phẩm Pháp Trận.
Ả ta một tay cầm búa một tay cầm đoản côn hướng một đầu về hướng Truyền Tống Trận. Ả nện xuống một phát, xuất ra lôi điện bắn về phía Truyền Tống Trận. Truyền Tống Trận trúng phải Âm Chấn Lôi lập tức nổ tung. Đáng tiếc là cả bốn thân ảnh Thẩm Giai Nghê sớm đã rời đi nên không nguy hiểm đến tính mạng.
Về phía Thẩm Giai Nghê và nhóm ba người Hoàng Mập, Âu Dương Sinh và Lý Nhược Băng đang được truyền tống trở về Đạo Viện thì phát sinh biến cố.
Không gian vặn vẹo không ngừng, sau đó Truyền Tống Trận không thể tiếp tục duy trì, nhanh chóng vỡ vụn.
Không gian Truyền Tống tiêu thất, trước mắt là một mảng xanh của bầu trời.
Bọn họ bị đẩy khỏi không gian Truyền Tống Trận và đang ở trên không trung, phía bên dưới chính là một mảng rừng hoa có nhiều màu sắc rực rỡ.
Hoàng Mập, Âu Dương Sinh và Lý Nhược Băng xuất ra Thanh Phong Kiếm đạp lên. Còn thân ảnh Thẩm Giai Nghê phiêu phù quan sát xung quanh.
Từ trên cao nhìn xuống có thể nhận ra nơi đây có rất nhiều loài thảo dược trân quý. Có vài nơi bị che khuất bởi một vài làn sương mờ.
Lý Nhược Băng hai mắt sáng lên, nàng có thể nhận ra nơi này. Đây chính là quê hương nàng, Bách Hoa Cốc.