Thiếp Chờ Hoa Bỉ Ngạn
Chương 192 : Bối cảnh La Sung
Ngày đăng: 11:06 30/04/20
Tên thủ lĩnh trơ mắt nhìn hai tên thuộc hạ dễ dàng bị miểu sát, trong lòng vô cùng tức giận nhưng không làm gì được. Đối phương hoàn toàn áp đảo hắn.
Hắn cũng không quá ngạc nhiên bởi vì chiêu thức của ba thiếu niên đó thi triển không hề phát ra ba động. Ngay cả hắn cũng không phát hiện ra phương hướng, thì nói gì đến hai tên thuộc hạ.
Hắn tỏ ra luyến tiếc nói “Đúng là người tính không bằng trời tính. Cứ nghĩ sau khi đoạt lấy vật thiếu chủ cần là hoàn thành nhiệm vụ. Rất tiếc là sự xuất hiện của bốn người các ngươi khiến tình huống thay đổi!”
Lúc này, từ phía bên trong thông đạo Bách Hoa Cốc đi ra một nhóm khoảng mười người. Dựa theo y phục của bọn chúng, có thể nhận ra nhóm người này là đồng bọn của hắn.
Hắn nhìn thanh hắc kiếm và một chiếc hộp được làm từ thủy tinh trong tay nhóm thuộc hạ. Bên trong có một đóa Bạch Liên Hoa tỏa ra hàn khí làm ố mờ bề mặt hộp kính.
Tên thủ lĩnh trong lòng đắc ý “Nhiệm vụ xem như đã hoàn thành, có thể rút lui được rồi”
Thẩm Giai Nghê có thể nhận ra đóa Bạch Liên Hoa đang trong chiếc hộp kính đó. Đây cũng được xem là một loài linh hoa có thể cải tạo, uẩn dục thần hồn. Đây chân chính là kỳ hoa ở Bắc Cảnh dùng để chữa trị người có thần hồn bị hao hụt hoặc tổn thương.
Nàng nhủ thầm “Nói như vậy, mục đích bọn chúng là đoạt lấy đóa hoa này!”
Lúc này, cha mẹ Lý Nhược Băng và một vài trưởng bối Bách Hoa Cốc tỏ ra tiếc nuối.
Đây chính là linh hoa của Bách Hoa Cốc, toàn bộ Bách Hoa Cốc chỉ có hai đóa hoa duy nhất. Đóa bề nổi dễ dàng tìm ra đã bị bọn chúng hái đi, còn đóa chìm sâu dưới kỳ đàm bọn chúng không am hiểu nên có lẽ vẫn còn lưu lại.
Dù thế nào thì đây chính là một tổn thất cực kỳ to lớn của Bách Hoa Cốc.
Tên thủ lĩnh xem như đã mãn ý, hắn cười hắc hắc nói “Vốn dĩ sau khi đoạt được đóa hoa này, ta sẽ âm thầm rời đi. Bọn người trong Bách Hoa Cốc hoàn toàn tiếp tục sống yên ổn. Đáng tiếc là bổn tọa đã nổi giận!”
Nói rồi, hắn phất tay một cái.
Phía trên khoảng không của khu vực trung tâm thình lình xuất hiện một tấm màng mỏng. Tấm màng mỏng này như che giấu tầm mắt của những người bên dưới. Sau khi tên thủ lĩnh thu hồi tấm màng mỏng thì lộ ra hàng nghìn mũi tên chĩa xuống. Khí tức nguy hiểm bất ngờ ập đến khiến toàn bộ người bên dưới bao gồm cha mẹ Lý Nhược Băng và người trong cốc nhất thời hoảng sợ.
Hầu như người nào cũng sợ hãi. Tất cả người trong cốc đều bị trói lại, không thể động đậy được. Cảm giác tử vong như trong tầm mắt bọn họ.
Ánh mắt hắn nhìn sang nhóm thuộc hạ đang bị cầm xuống. Trong nội tâm hắn dâng lên một sự căm tức nhưng không làm gì được. Đối phương mạnh ngoài dự đoán. Thậm chí nữ nhân kia cũng chưa hề ra tay. Nếu ả ta ra tay hắn chắc chắn thua thiệt.
Hắn lấy ra một viên hắc châu rồi bốp nát. Nháy mắt, từ trong viên hắc châu phóng xuống ra một loại vân vụ bao phủ lấy hắn.
Hắn đưa ánh mắt nhìn từng người đã phá vỡ kế hoạch, cũng như nhúng tay vào nhiệm vụ khiến hắn thất bại. Mối hận này hắn ghi nhớ.
Hắn dõng dạc nói “Bổn tọa không muốn dây dưa với các ngươi bởi vì nhiệm vụ đã hoàn thành. Nhớ kỹ, bổn tọa là Lôi Ngạo, nhân sinh bổn tọa kiêu ngạo nhất chính là Lôi!”
Nói xong, toàn thân hắn vỡ vụn rồi phân ra làm bốn luồng khói nhanh chóng tản ra bốn hướng.
Trong đó một luồng khói tiếp cận Hoàng Mập đang ôm lấy chiếc hộp chứa Bạch Liên Hoa rồi đoạt lấy. Hoàng Mập không thể phản kháng được, bị luồng khói đánh văng ra xa trăm trượng. Luồng khói bao phủ lấy hộp thủy tinh chứa Bạch Liên Hoa rồi rời đi.
Động tác này rất nhanh khiến Thẩm Giai Nghê không kịp phòng bị, hơn nữa viên hắc châu đó như có tác dụng giúp hắn cấp tốc tăng lên tu vi khiến bản thân nàng cũng không trở tay được.
Mọi người đưa mắt nhìn theo tên thủ lĩnh chạy thoát. Người nào cũng thở ra một hơi nhẹ nhõm, mặc dù tổn thất là một đóa kỳ hoa của Bách Hoa Cốc.
Thẩm Giai Nghê nhìn về phía La Sung, rồi từ từ tiến lại gần.
Nàng đánh giá La Sung một hồi, cảm giác hắn lúc giải cứu người Bách Hoa Cốc và lúc này đã thay đổi. Hắn lúc này như một người bình thường không hơn không kém.
Nàng không nhịn được nói “Ta và ngươi có quen không?”
La Sung nhìn vị tỷ tỷ xinh đẹp trước mặt, nét mặt nàng ta có một nét u buồn xen lẫn tà khí ma mị. Đây chính là từ trong thế lực Ma Môn đi ra. Dấu hiệu này vẫn chưa hoàn toàn tiêu thất. Điều này nói lên, nàng ta ở Ma Môn một khoảng thời gian không hề ngắn.
Hắn bất giác phát hiện, trong khoảng thời gian cực ngắn vừa rồi, vị tỷ tỷ xinh đẹp đối diện tỏa ra một loại khí tức hắn từng nhận biết. Khí tức này rất mạnh và bá đạo, chỉ là còn ở mức độ rất thấp.
Hắn chậm rãi nói “Tỷ tỷ có huyết mạch Hỏa Phượng Hoàng sao?”