Thiếp Chờ Hoa Bỉ Ngạn
Chương 194 : Ấn ký Thiên Sát sơ hiện
Ngày đăng: 11:06 30/04/20
Hai ngày trước.
Bạch Vô Thiên theo sau La Ngọc Yến đến một vùng hẻo lánh bên ngoài Bách Kiếm Thành.
Hai người cuốc bộ như thể đang đi du sơn ngoạn thủy. Đúng lúc những nơi hai người đi qua cũng đều là sơn thanh thủy tú, mặt đất mọc đầy rong rêu ít người qua lại.
Cả hai đi theo con đường mòn với hai bên là dòng suối chảy liên tục. Nơi đây cảnh vật yên tĩnh, nếu so với Bách Kiếm Thành nhộn nhịp. Khoảng cách hai nơi không quá xá, nhưng bối cảnh hoàn toàn khác biệt.
Cả hai băng qua con suối, men theo sườn núi đến đỉnh một ngọn núi cheo leo thẳng đứng. Trên đỉnh núi có một trang viên nhỏ với vân vụ lượn lờ, hoa cỏ mọc khắp nơi khiến phong cảnh hữu tình.
La Ngọc Yến đi vào sân trang viên. Thình lình, bước chân nàng dừng lại, sau đó thu hồi trở về.
La Ngọc Yến ngăn Bạch Vô Thiên lại, nàng khẽ nói “Ngươi đứng ở phía sau quan sát là được!”
Nói rồi, nàng bình thản bước vào sân trang viên.
Khung cảnh nhất thời thay đổi. Trên bầu trời mây đen cuồn cuộn tụ tập lại, mặt đất chấn động như thể muốn nứt nẻ.
Từ dưới mặt đất đâm lên những cây lao sắc nhọn tấn công La Ngọc Yến, những cây lao đâm lên liên tục theo một nhịp nhất định. Trên bầu trời lôi điện từ trong đám mây phóng xuống liên tục. Trận thế như vũ bão tới tấp không cho đối phương trở tay.
La Ngọc Yến không mảy may lo sợ, nàng cứ bước tới trước và dễ dàng né tránh toàn bộ mũi lao từ bên dưới liên tục trồi lên. Lôi điện cũng không ngừng đánh xuống.
Bạch Vô Thiên ở phía sau. Hắn ngẫm nghĩ một lúc rồi lấy La Bàn ra bắt đầu xem xét Trận Pháp.
Trong khuôn viên trang viên lúc này, theo hắn tính toán có tổng cộng ba loại Trận Pháp gồm Địa Lao Trận, Lôi Đình Trận và Tụ Linh Trận dẫn dắt. Đó chính là bề nổi hắn có thể nhìn thấy và dùng La Bàn có thể dễ dàng tìm ra được Tâm Trận.
Hắn dặn dò xong, liền quay sang La Ngọc Yến gặng hỏi “Tiểu cô nương nói chơ Diệp mỗ cơ hội, cơ hội đó như thế nào?”
La Ngọc Yến xuất ra một quyển trục, ném cho hắn rồi nói “Cơ hội này có thể sẽ mất mạng. Diệp tiên sinh dám không?”
Hắn nhận lấy quyển trục rồi lật ra xem bên trong. Hai mắt hắn nhất thời sáng lên. Trận Pháp này không tồn tại ở Bắc Cảnh. Có thể lấy Pháp Trận trân quý giao cho một người xa lạ, tiểu cô nương này đúng là không đơn giản.
La Ngọc Yến tiếp tục lấy ra một viên đan dược màu đỏ như máu rồi đưa cho hắn.
Nàng nói “Đây là một viên Chu Yếm Noãn, có thể làm kinh mạch khai thông, linh trí khai khiếu. Giúp Diệp tiên sinh khôi phục tu vi, thậm chí nâng cao lên ba bốn thành. Bất quá, sau khi sử dụng sẽ trở thành một người bình thường. Trong dầu sôi lửa bỗng, mất hết tu vi thì nguy hiểm trung trùng. Diệp tiên sinh dám chứ?”
Hắn nhìn viên Chu Yếm Noãn, thứ này còn hơn cả tẩy kinh phạt cốt thông thường, người sử dụng khả năng sống không cao. Tác dụng phụ quá lớn.
Hắn tháo mặt nạ xuống, lộ ra khuôn mặt đầy vẻ tang thương. Bên hai khóe miệng còn lưu lại vết cắt dài. Đây là bị người nào đó tàn nhẫn cắt rách miệng hắn. Đây chính là hung ác cùng cực mới làm như vậy.
Hắn cười ha ha “Tiểu cô nương xem, hắn đối với ta như vậy. Diệp mỗ sớm đã chết rồi. Cơ hội này Diệp mỗ nhất quyết không từ bỏ…”
Nói rồi, hắn liền vội vã đi vào trang viên.
Bạch Vô Thiên nhìn bóng dáng Diệp tiên sinh vội vã rời đi. Hắn một bên thì thầm bên tai La Ngọc Yến “La cô nương làm vậy có quá nhẫn tâm không?”
La Ngọc Yến nhìn hắn, ngẫm nghĩ một lúc rồi nói “Ta chỉ phụ nhờ cậy một người! Ngươi nên lo cho bản thân thì hơn, Kiếm Môn không phải là một nơi đơn giản…”
Nghe nàng ta nói vậy, hắn cương quyết nói “Ta trước giờ chỉ làm những việc chắc chắn. Nhưng vì nàng ta, dù không chắc chắn cũng phải thử...”
La Ngọc Yến thoáng nhìn hắn cười, trong lòng thầm trách mắng “Ngươi đúng là không biết chết là gì sao?”