Thiếp Thân Đặc Công

Chương 106 : Tiếng kêu của Tiêu di

Ngày đăng: 02:01 20/04/20


Tiêu di bất ngờ kêu lên làm cắt ngang lời nói thân mật của Lâm Thiên Tuyết.

Ngoài ra, tiếng kêu này của Tiêu di là một tiếng kêu do không kìm lòng được, hoàn toàn là đột nhiên bị cái gì đó kích thích cực mạnh mà không nhịn được phát ra tiếng kêu!

Trong tiếng kêu lại ẩn chứa một tia âm thanh lưu luyến kiều diễm mà lại triền miên hút hồn, bởi vậy, làm cho người ta nghe xong cảm thấy nàng giống như là đang thống khổ lại giống như đang hưng phấn.

Vốn Lâm Thiên Tuyết đang nói đến việc nàng đi dạ tiệc thật cao hứng, mà Tiêu di nghe cũng rất nhập tâm, nhưng mà, đột nhiên trong lúc đó Tiêu di lại đột ngột kêu lên một tiếng, trực tiếp làm cho Lâm Thiên Tuyết giật mình!

Một lúc sau, Lâm Thiên Tuyết mới dở khóc dở cười hỏi:

- Tiêu di, dì, dì không sao chứ? Dì vừa rồi vì sao lại kêu lên một tiếng như vậy?

- Không, không có gì, có thể mới vừa nghe thấy cháu kể chuyện thật hay nên mới không nhịn được kêu lên như vậy, không có gì, không có gì đâu…

Tiêu di trên mặt mang theo ý cười vội vàng nói, kỳ thật nàng đương nhiên biết rằng nàng vừa rồi vì cái gì mà không khống chế được phải kêu lên, hoàn toàn là vì một cái cắn kia của Phương Dật Thiên, mà nàng cũng tuyệt đối không ngờ rằng Phương Dật Thiên không ngờ lại vô sỉ đến mức há mồm cắn bộ phận phía dưới đó của nàng!

Mà bộ phận đó lại là chỗ mẫn cảm nhất a, Phương Dật Thiên bất ngờ tập kích cắn vào đó thử hỏi làm sao mà nàng có thể chịu được?

Vì thế nàng liền nhịn không được phát ra tiếng kêu!

Lúc này Tiêu di trên mặt vừa thẹn vừa giận, nàng như thế nào cũng không thể tưởng được Phương Dật Thiên không ngờ lại há mồm cắn vào bộ vị kia của nàng, trong lòng nàng thật sự nổi giận không thôi, vì thế nàng thừa dịp Lâm Thiên Tuyết không chú ý, đem tay luồn vào trong chăn, tay phải của nàng ở trong chăn quơ lung tung, lúc chạm được vào tay phải của Phương Dật Thiên nàng liền hung hăng nhéo hắn một cái, phát tiết tức giận trong lòng!

Tiếp đó, nàng lại liên tiếp nhéo vài cái, lúc này mới cam tâm.

Sau đó Tiêu di muốn rút tay phải từ trong chăn ra, nhưng mà, nàng lại cảm giác được không ngờ tay phải nàng ở trong chăn lại bị hai tay Phương Dật Thiên tóm được!

Một khắc đó, Tiêu di trong lòng cả kinh, trong lòng nàng chỉ có một ý niệm, chính là Phương Dật Thiên muốn phi lễ! (DG: nó đã cắn … rồi, giờ cầm tay mà tính cái j là phi lễ :124:.)

Nhưng mà, nàng lại không thể làm gì được, không thể giãy dụa, lại càng không thể hô to lên…Hơn nữa, để đối phó với ánh mắt nghi hoặc của Lâm Thiên Tuyết nàng còn phải ra vẻ thản nhiên, thật sự là rất ủy khuất!

Tay phải Tiêu di bị Phương Dật Thiên nắm lấy lúc này trong nội tâm nàng đã thực sự rất tức giận, bấy giờ, nàng cảm giác được Phương Dật Thiên còn đùa giỡn mở các ngón tay của nàng vốn đã nắm chặt thành nắm tay, trong nội tâm nàng giận dữ, nhịn không được phát ra tiếng nói:

- Ngươi…
- Được rồi, Tiêu di nói giỡn với cháu thôi.

Tiêu di nói xong vươn vươn vai, xoay xoay cổ, nói:

- Tiểu Tuyết, hôm nay Tiêu di hơi mệt, muốn ngủ sớm! Thật sự là vậy đó, Tiêu Tuyết cháu sớm trở về phòng nghỉ ngơi đi.

- Tiêu di mệt mỏi sao?

Lâm Thiên Tuyết nhìn Tiêu di hỏi.

Tiêu di gật gật đầu, nói:

- Ừ, thật đúng là có chút mệt mỏi mà!

- A, nếu vậy thì thế này đi, Tiêu di, hôm nay cháu ngủ cùng với dì, hắc hắc…

Lâm Thiên Tuyết nói xong liền cười, đang muốn leo lên trên giường Tiêu di.

Tiêu di sau khi nghe vậy cả người sửng sốt, nếu Lâm Thiên Tuyết cũng lên trên giường chẳng phải là sẽ phát hiện ra sự tồn tại của Phương Dật Thiên hay sao.

Điều này sao được?

Đồng dạng, ở trong chăn Phương Dật Thiên lại một lần nữa ngây người, hắn bây giờ sớm đã hối hận đến cực điểm, sớm biết vậy lúc trước cũng chẳng cần cuộn người nằm lên trên giường, tùy ý để Lâm Thiên Tuyết đi vào thấy hắn ở trong phòng Tiêu di thì sao? Lâm Thiên Tuyết muốn hiểu lầm thì hiểu lầm đi, mà giờ phút này, nếu Lâm Thiên Tuyết mà phát giác ra hắn đang ở vào một cái tư thế cực kì không hay mà thiếu nhi không nên xem, mặt hắn lại ghé vào vùng cấm của Tiêu di như vậy thì điều này không còn là hiểu lầm nữa rồi, mà nó là xác thực!

"Phương gia mười tám vị tổ tông ơi, xin hãy hiển linh làm cho vị thiên kim đại tiểu thư này đi ra ngoài đi, xong việc rồi cháu sẽ thắp hương thật nhiều, thật nhiều cho các vị!".

Phương Dật Thiên trong lòng cầu nguyện!