Thiếp Thân Đặc Công

Chương 144 : Cùng Hứa Thiến vào phòng

Ngày đăng: 02:01 20/04/20


Hứa Thiến sắc mặt vô cùng khó coi, vẻ quyến rũ ban đầu đã thay bằng một chút hoảng sợ, nàng sau khi xuống xe tinh thần tựa hồ có chút hoảng hốt, dường như có gì đó lo sợ.

Phương Dật Thiên nhìn thấy nàng như vậy, không nhịn được mở miệng hỏi:

- Có cần tôi dìu cô không? Nhìn bộ dạng của cô có vẻ như là đứng không nổi.

Hứa Thiến nghe xong, liền lập tức ổn định lại, nàng nhìn Phương Dật Thiên một cái, hô hấp không nhịn được có chút nhộn nhịp khiến cho bộ ngực sữa sau lớp áo mỏng cũng không nhịn được phập phồng theo hơi thở, nàng biến sắc, lớn tiếng nói:

- Tôi, tôi sẽ không cùng anh đi vào phòng nói chuyện, anh dựa vào cái gì hả? Tôi căn bản là không hiểu anh vừa nói những gì, tôi không biết, tôi không biết!

Hứa Thiến vừa nói đột nhiên xoay người, muốn bỏ chạy, nhưng lập tức liền bị Phương Dật Thiến tóm được tay phải dùng sức kéo về phía hắn, thân thể Hứa Thiến bất ngờ liền bị ngã vào lòng hắn.

Thân thể mềm mại của Hứa Thiến va chạm với cơ thể của Phương Dật Thiên tuy chỉ là khoảng khắc nhưng với hắn cũng thật là thoải mái, bất quá Phương Dật Thiên cũng không rảnh để nghĩ về điều đó, ánh mắt hắn bình tĩnh như hòa nhìn Hứa Thiến nói:

- Hứa Thiến, chuyện này không phải chuyện đùa, nếu như không làm rõ ràng thì có thể ảnh hưởng đến sự an toàn của Lâm Thiên Tuyết, tôi hy vọng cô có thể cùng tôi phối hợp, cô yên tâm tôi nhất định sẽ không xúc phạm tới cô.

Hứa Thiến nhìn Phương Dật Thiên bằng đôi mắt đau đớn động lòng người, nhưng chạm phải ánh mắt bình tĩnh như biển rộng núi cao của hắn, thân thể nàng nhất thời liền mềm yếu, trong đầu hiện lên vô số ý niệm, thậm chí nàng còn nghĩ nếu mình không dám cùng Phương Dật Thiên đối chất thì chẳng phải là tự mình chứng minh là trong lòng mình có quỷ sao?

Nàng vùng thoát khỏi ngực của Phương Dật Thiên, nói:

- Được, tôi với anh cùng đi vào, xem thử xem anh muốn hỏi cái gì?

Phương Dật Thiên trên mặt nở một nụ cười thâm ý, liền cùng Hứa Thiến một trước một sau tiêu sái đi vào khách sạn, tới quầy tiếp tân, nói muốn thuê một phòng trong khoảng hai tiếng.

Cô gái đứng ở quầy tiếp tân nhìn hắn một cái, sau đó đảo mắt nhìn qua Hứa Thiến tựa hồ trong lòng liền minh bạch, trong ánh mắt liền hiện lên ý tứ "Rõ ràng".

Sau khi nhận được chìa khóa, Phương Dật Thiên liền cùng Hứa Thiến hướng lên phía trên đi đến, tầng 3 phòng 303, tới nơi Phương Dật Thiên liền mở cửa để cho Hứa Thiến đi vào trước.

Phòng rất lớn, cũng rất sạch sẽ, bên trong còn có một chiếc giường lớn mềm mại, trên giường có một bộ chăn gối trắng tinh, Hứa Thiến vừa đi vào liền đặt mông ngồi lên giường, lạnh lùng nói:
- Không thể có chuyện đó được, hắn đã cam đoan với tôi là sẽ không thương tổn đến Lâm Thiên Tuyết một chút nào, làm sao có thể như vậy được?

Phương Dật Thiên vừa nghe xong, liền xoay người lại, lạnh lùng nhìn Hứa Thiến, dằn từng câu một, nói:

- Cô vừa mới nói là hắn đã nói với cô như thế.... như vậy cô biết người này là ai đúng không?

- Tôi, tôi…- Hứa Thiến giây phút này trong lòng cực kỳ sợ hãi, trong mắt nàng hiện lên vẻ kinh hoàng, giọng như muốn khóc nói:

- Tôi thật sự không hề biết sự tình lại phát sinh như vậy. Hắn nói là hắn sẽ không thương tổn một chút nào đến Lâm Thiên Tuyết, hắn đã nói như vật, tại sao lại có thể phát sinh ra chuyện đó, như thế nào lại như vậy?

Phương Dật Thiên hít sâu một hơi, ngữ khí chầm chậm, nói:

- Nói như vậy thì cô đã thừa nhận là đã gặp tên đại hán mặt sẹo đó có đúng không?

Hứa Thiến ánh mắt thoáng ngẩn ra, cắn môi, nhìn lên Phương Dật Thiên, nói:

- Tôi, tôi… vậy anh rốt cục muốn thế nào?

Phương Dật Thiên ánh mắt hơi nhìn xuống một chút, dừng lại ở nơi cổ áo của Hứa Thiến, bộ ngực sữa như ẩn như hiện của nàng quả thật là mê người, khe tuyết trắng làm cho đôi mắt của người khác không kìm được muốn tìm xuống thật sâu.

- Vậy nói đi? Cô muốn tôi làm như thế nào? - Phương Dật Thiên thản nhiên trả lời.

Hứa Thiến vừa rồi đã nhìn thấy ánh mắt của Phương Dật Thiên nhìn về phía ngực mình, trong lòng của nàng khẽ run lên, tựa hồ đã rõ ràng ý định của hắn. Phương Dật Thiên vừa rồi nói như vậy, chả lẽ hắn muốn...., vừa nghĩ như vậy, gương mặt xinh đẹp của nàng không nhịn được có chút ửng đỏ lên.