Thiếp Thân Đặc Công

Chương 155 : Tiêu Di cái kia đến

Ngày đăng: 02:02 20/04/20


Phương Dật Thiên đi đến buồng vệ sinh lẳng lặng chờ đợi, hắn vốn tưởngTiêu Di hẳn là mau chóng ra ngoài, không ngờ đợi một hồi vẫn không đi ra, hắn không khỏi thầm đoán có phảiTiêu Di bị tiêu chảy hay không?

Tiêu Di ở trong WC, hắn cũng không thể không biết xấu hổ gọi điện hỏi tình hình, chỉ có thể chờ đợi.

Đột nhiên, đi động hắn vang lên, lấy điện thoại ra vừa thấy đúng là Tiêu Di gọi điện cho hắn, hắn vội tiếp điện, nói: "Alo,Tiêu Di, cô không sao chứ?"

"Tôi, tôi không sao," Giọng nói củaTiêu Di có chút ngập ngừng, hoặc là nói có điểm thẹn thùng, sau đó nói tiếp: "Phương Dật Thiên, tôi, tôi có chuyện cần anh giúp."

"Chuyện gì cô cứ việc nói." Phương Dật Thiên vội nói.

"......Ừm, anh giúp tôi đi mua, mua....."Tiêu Di ngập ngừng cả nửa ngảy, câu nói kế tiếp càng nói càng nhỏ, cuối cùng nói: "Quên đi, đợi chút tôi nhắn tin cho anh."

Nói xongTiêu Di liền cúp điện thoại, Phương Dật Thiên nhìn di động một trận mơ hồ, thầm nghĩTiêu Di đến tột cùng là làm cái quỷ gì?

Lúc sau di động trên tay hắn lại vang, là tin nhắn tới.

"Phương Dật Thiên, anh có thể mua giúp tôi một gói băng vệ sinh không?"

Phương Dật Thiên nhìn tin nhắn, mai con mắt thiếu chút nữa lồi ra, hắn có chút không tin, nhìn lại tin nhắn một lần, xác nhận ba chữ cuối đúng là "băng vệ sinh", đầu hắn nhất thời nóng lên, thầm nghĩ: "Tiêu Di bảo mình mua băng vệ sinh? Không thể nào, hay là nàng nói nhầm giấy vệ sinh thành băng vệ sinh? Quên đi, mình cứ gọi điện hỏi lại một chút!

Phương Dật Thiên nói xong liền mở di động, gọi choTiêu Di, có chút ngượng ngùng hỏi: "Tiêu Di, cô nói tôi mua băng vệ sinh hay giấy vệ sinh a?"

Tiêu Di ngồi trong WC, nghe Phương Dật Thiên nói khuôn mặt một mảnh đổ bừng, trong lòng nhịn không được ầm thầm oán trách Phương Dật Thiên, chẳng lẽ hắn thất học sao, không nhìn thấy rõ tin nhắn mình gửi đi viết rõ là băng vệ sinh sao?
"Kotex có loại lớn loại thường là loại nhỏ, không biết tiên sinh cần loại nào?" Nữ nhân viên khuôn mặ hơi hồng, nhưng là đọa đức nghề nghiệp vẫn phải mở miệng hỏi.

Nhất thời hia người đúng là có điểm vi diệu, Phương Dật Thiên sao cứ có cảm giác mình đang tán tỉnh người tôi ra, thật kì lạ.

"Lớn thường nhỏ? Tôi...... con mẹ nói. Lớn thường nhỏ là khổ đi?Tiêu Di là khổ nào?" Hắn lại một lần nữa bực bội, không thể dọi điện đến hỏi, nếu hắn hỏiTiêu Di khổ nào, đây là vấn đề xấu hổ cỡ nào a?

"Ách...... loại thường đi." Phương Dật Thiên hít một ngụm khí, thầm nghĩTiêu Di không phải thiếu nữ, chắc là cỡ thường a, dù sao mặc kệ, cứ mua về trước rồi nói sau.

" Được, vậy tiên sinh dùng một loại, vậy xin hỏi ngài cần mua gì nữa không?" Nữ nhân viên ôn hòa nói.

"KHông cần cảm ơn." Phương Dật Thiên chạy như bay cầm một bao băng vệ sinh ra quầy thu ngân trả tiền.

Đi đến quầy thu ngân, hai bác gái tính tiền nhìn hắn cầm gói băng vệ sinh không khỏi hai mắt tò mò, nàng từ trên mạng cũng nghe không ít nam nhân biến thái, bởi vậy ánh mắt nhìn Phương Dật Thiên không khỏi có điểm khác lạ.

Phương Dật Thiên xấu hổ cùng căm tức, đây là loại ánh mắt gì chứ, bởi vậy hắn không chút để ý lớn tiếng hỏi: Chồng các cô chả lẽ chưa đi mua băng vệ sinh cho các cô lần nào?" Bác gái ngẩn ra, kinh ngạc nhìn Phương Dật Thiên. Phương Dật Thiên tính tiền xong, cầm lấy bao Kotex nói" Nam nhân tốt phải biết giúp lão bà mua băng vệ sinh, về dạy bảo các vị tiên sinh ở nhà như vậy."

Nói xong không đợi bác gái này hồi phục tinh thần, hắn liền nhanh chóng chạy tới Ngân Huy Thương Hạ.