Thiếp Thân Đặc Công
Chương 160 : Trò đùa của mỹ nữ
Ngày đăng: 02:02 20/04/20
Hôn hay không hôn, tựa như là một vấn đề. Nhưng đối với Phương Dật Thiên mà nói kì thực cũng không xem là vấn đề gì lớn, đã có cơ hội như vậy vì sao không cùng Tiêu di xinh đẹp thử một lần cảm giác ngọt ngào chứ?
Tiêu di mắc cỡ đỏ hồng khuôn mặt, nội tâm đang vô cùng hoảng loạn, vừa rồi câu nói kia là nàng đã hạ quyết tâm cao độ mới nói được, nàng cũng không biết vì cái gì mà lại đáp ứng đáp ứng yêu cầu của Phương Dật Thiên, cũng không thể biết tại làm sao có bản lĩnh để thốt ra lời nói vừa rồi.
Nhưng khi nhìn Phương Dật Thiên bộ dáng có chút khẽ sững sờ, nội tâm nàng không khỏi vừa tức vừa hận, ta nói như vậy thế nào mà hắn còn không hiểu mà ngẩn ra sao? Chẳng lẽ chỉ là mạnh mồm tâm thì lớn nhưng gan thỏ à?
"Quên đi, xem ra đúng là ngươi nói giỡn a!" Tiêu di trong lòng có chút oán giận, khẽ thở dài, cất tiếng nói.
"A?Không, không, không, vừa rồi, ta là ta xúc động quá thôi.." Phương Dật Thiên vội vàng nói, rồi sau đó nhìn Tiêu di, nhịn không được nuốt một ngụm nước miếng, nói: " Bây giờ ta sẽ hôn?"
Tiêu di khẽ lườm hắn một cái, thân thể nàng dần dần dịch về phía Phương Dật Thiên, hơi ngẩng đầu lên, rồi sau đó nhắm hai mắt lại.
Phương Dật Thiên có nén nội tâm trong lòng đang cực kỳ xúc động, tiến đến gần sát mặt, miệng chụm lại, đang chuẩn bị trên khuôn mặt trắng nõn xinh đẹp của Tiêu di hôn một cái.
Phương Dật Thiên đưa miệng sát lại liền ngửi thấy trên người Tiêu di có một mùi hương cực kỳ mê người, mờ bờ môi hắn cũng chuẩn bị một lên khuôn mặt xinh đẹp Tiêu di đúng lúc đó, ngoài xe truyền đến một tiếng la thất thanh, hắn trong lòng hoảng hốt, lúc này Tiêu di choàng mở mắt, nàng liền nhìn thấy Ngô mụ từ trong biệt thự đi ra, nàng vội vàng ngồi thẳng lên, trong lòng tim đập "Thình thịch" không ngừng!
Lúc này Phương dật Thiên vẫn theo quán tính đôi môi tiếp tục hướng xuống dưới, nhưng rất đáng tiếc là bị chậm mất một giây, nụ hôn của hắn chỉ đi vào hư không.
Hắn quay đầu lại, cũng thấy được Ngô mụ đang đi tới, tiếng la vừa rồi chắc là của Ngô mụ rồi, cũng không biết là có chuyện gì, bất quá có thể khẳng định Ngộ mụ không nên thấy cảnh vừa rồi hắn đang chuẩn bị động tác hôn Tiêu di, nếu như bị nhìn thấy thì nguy rồi, khó trách Tiêu di lại như thế khẩn trương ngồi thẳng dậy.
Ngươi trước đưa ta lên lầu xem thế nào, xem tiểu Tuyết thương thế như thế nào rồi nói sau." Phương Dật Thiên nhẹ nhàng nói.
"Tiểu Tuyết đang ở trong phòng, vậy ngươi lên nhanh nhìn xem." Khả Nhân vội vàng nói.
Phương Dật Thiên gật gật đầu, lúc này hắn cũng chẳng quan tâm đến ba điều khoản của lâm Thiên Tuyết lúc trước, hướng thẳng trên lầu chạy lên, thời điểm hắn lên đến lầu, hắn cũng không chú ý tới Khả Nhân trong mắt hiện lên một tia giảo hoạt, một trò đùa dai ý tứ hàm chứa trên mặt nàng hiện ra.
Khả Nhân cũng đi lên lầu, chẳng qua giờ phút này trên mặt đã khôi phục lại vẻ lãnh đạm như bình thường, trò đùa này thực hiện được ý tứ thật vui vẻ.
"Tiểu Tuyết, ngươi còn đau không? Không có việc gì chứ, ngươi chịu đau tí, để ta đi gọi người!"
"Đau, đau quá a..a..Không biết làm sao, dường như sưng lên rồi…"
Phương Dật Thiên vừa mới xông lên lầu lúc sau liền nghe được lời nói của Hứa Thiến cùng Lâm Thiên Tuyết, hắn đích trong lòng quýnh lên, vội vàng hỏi: "Tiểu Tuyết, ngươi làm sao vậy? Bị sái chân à?"
Hắn nói xong liền chạy thẳng vào phòng Lâm Thiên Tuyết, cửa phòng khép he hé, hắn trực tiếp dùng tay đẩy cửa ra, thời điểm chuẩn bị bước vào đột nhiên nghe được "Dào dào…" Đúng là âm thanh xối nước vang lên, hắn vừa ngẩng đầu lên, liền nhìn thấy một chậu rửa mặt bằng nhựa đang chụp xuống đầu mình, chậu rửa mặt bên trong đầy nước cũng hướng đỉnh đầu hắn rớt xuống!