Thiếp Thân Đặc Công
Chương 177 : Bới lông tìm vết
Ngày đăng: 02:02 20/04/20
Hạ Băng cũng là một thành phần trí thức, sống ở đô thị đã lâu cho nên bình thường vẫn hay cùng bạn bè hoặc đồng nghiệp rủ rê nhau đi quán xá uống rượu giảm sức ép, ngẫu nhiên cũng sẽ đến sàn nhảy khiêu vũ cho thoải mái, giải tỏa áp lực từ công việc và cuộc sống .
Hạ Băng càng ngày càng lôi kéo Phương Dật Thiên hướng sâu vào trong mà đi tới, vừa đi vừa nhảy, chú ý dưới nền nhạc ồn ào cùng ánh sáng mập mờ thấy Phương Dật Thiên ngây ngơ bước theo vậy thôi, cứ như là một cái người gỗ đứng trơ ra đó, trong nội tâm nàng không khỏi âm thầm cảm thấy buồn cười, nghĩ rằng Phương Dật Thiên cứ như "noob" vậy.(giờ đã là con gà =)))
Vì thế nàng mới nảy ra ý chủ động dẫn dắt hắn cùng nhảy với nàng, thậm chí còn "không ngại hy sinh thân thể" của mình vì "việc lớn", áp sát gần người hắn , "bắt" hắn phải cùng mình chuyển động.
Nhưng Hạ Băng tuyệt không ngờ tới Phương Dật Thiên không những không "nể mặt" kẻ làm thầy này, da mặt lại dày như da heo bình thản không biến sắc nhanh chóng ôm phần eo của nàng, ôm còn chưa tính, vấn đề là con người này còn vô sỉ quá mức không biết xấu hổ, chưa gì đã hạ thấp độ cao của bàn tay âm thầm bóp nhẹ … mông nàng vài cái, ý định chiếm tiện nghi rõ ràng …
Kế tiếp nàng còn bất ngờ và ngại ngùng hơn bởi tên gia hỏa phôi đản này ăn đậu hũ lớn thế rồi lại còn muốn tiến sát ôm trọn nàng, từ hạ thân trở lên của hai người "gần như" là dính sát vào nhau…
Vì thế từ đó không thể tránh khỏi lúc "khiêu vũ" nàng đều cảm nhận được cái .. bộ … phận tối quan trọng của nam nhân, hình dạng hình như … rất … to lớn a. Hơn nữa phần trên của nàng mặc chiếc váy này nên cao quá mức cần thiết, liền bị hành động của Phương Dật Thiên khiến cho 2 lồng ngực "tiếp xúc" với nhau!
Oh my god, điều này khiến cho khuôn mặt xinh xắn tinh xảo của nàng đột nhiên "sốt" lên, bởi ba vị trí "nhạy cảm" nhất của nàng đang bị Phương Dật Thiên "xâm phạm"!
Nếu không phải hôm nay mà ngày thường nàng đã không cần khách khí sớm "thưởng" cho hắn một cái bạt tai in hình 5 ngón, sau đó "thừa thắng" xông lên mắng cho một trận, cái tư tưởng đó đêm nay nàng đột nhiên chỉ nghĩ thoáng qua mà thôi, không phải do cồn rượu kích thích hay âm nhạc sôi động tác dụng, mà bỗng nhiên nàng cảm thấy im lặng, tiếp xúc ôm hắn trong vòng tay thế này khiến nàng thoải mái, trong cơ thể từng đợt tê dại, mang đến khoái cảm khác thường …
"Nói, các ngươi là ai, vì cớ gì tìm ta hạ độc thủ?" Phương Dật Thiên ngữ khí lạnh lùng vang lên.
Tên bị bóp chặt ở cổ họng lạnh lùng nhìn hắn cùng nhếch mép cười trào phúng một cái, xem ra là cái kiểu chết cũng không nói như kiếm hiệp vậy.
Lúc này chỉ còn 2 tên lúc đầu cầm chủy thủ đang ôm bụng cùng ngăn vết thương chảy máu, nhưng xem ra đã mất gần hết sức chiến đấu, bọn họ nhìn Phương Dật Thiên, trong mắt thoáng hiện mục ý hoảng sợ cùng hoang mang, hiển nhiên thân thủ của Phương Dật Thiên kinh khủng vượt quá tưởng tượng của chúng.
Hạ Băng chứng kiến 1 màn như thế, trải qua xong lúc này liền có điểm si ngốc nhìn thân ảnh của Phương Dật Thiên, giật mình hoảng hốt tự hỏi, trong mắt nàng không khỏi hiện lên ngày đó Phương Dật Thiên cùng Vương Hổ tại cao ốc Hoa Thiên đánh nhau, khi đó Phương Dật Thiên giống như hiện tại thật dũng mãnh, không có gì có thể ngăn cản!
Chẳng qua, cùng Vương Hổ tranh đấu có điểm bất đồng chính là lúc này trên người Phương Dật Thiên toát ra một cỗ hung ác bá đạo khí thế, thậm chí có chút sát khí lạnh lẽo của hơi thở giết chóc!
"Miệng còn cứng rắn quá nhỉ?" Phương Dật Thiên nhếch mép cười, đột nhiên nâng đầu gối như chớp hướng hạ thể thanh niên trong tay tung một cú! (ai da đau quá >_