Thiếp Thân Đặc Công
Chương 197 : Ý tại ngôn ngoại! (*)
Ngày đăng: 02:02 20/04/20
(*) Chỉ những điều hàm ý, không nói ra trực tiếp, người nghe phải tự suy ra mà hiểu lấy.
Vân Mộng đứng lên lúc sau âm thầm hướng tới Phương Dật Thiên thoáng nhìn liền hướng tới thẩm mỹ viện đi vào.
Phương Dật Thiên sắc mặt bình tĩnh như thường, cho dù biết rõ nam nhân đối diện đang soi mói nhìn hắn, hắn vẫn bất động như cũ, đôi mắt bình tĩnh như nước hồ thu, không một gợn sóng.
Hắn tự rót cho mình một chén trà, trên bàn miễn phí cung cấp Lam Sơn cà phê tuy nói là chính tông Lam Sơn cà phê đấy, chẳng qua khổ sở uống cà phê thà rằng hắn uống trà còn hợp khẩu vị hơn
Hắn nhẹ nhấp một ngụm trà, lúc này ánh mắt nam nhân đã thôi không nhìn hắn nữa, hắn ngước lên nhìn, bóng dáng Vân Mộng đã đi xa xa, dưới chiếc váy là, bộ mông gợi cảm đẫy đà cực đại no đủ, khiêu khích trí tưởng tượng của con người, hắn không khỏi nhớ tới tối hôm qua hắn từ đằng sau lưng Vân Mộng đi vào người nàng, mỗi một lần va chạm đều có thể thật sâu thể nghiệm đến kiều đồn Vân Mộng chính sác là mười phần co dãn, cực kỳ mềm mại.
Nhớ tới tối hôm qua cùng Vân Mộng điên cuồng, nội tâm hắn nhịn không được nổi lên một tia gợn sóng, tâm tinh lay động.
Hắn ở chỗ này trùng hợp gặp Vân Mộng, lúc sau trong lòng không khỏi thắc mắc về thân phận của nàng, lúc này hắn mới nhớ ra tối hôm qua Vân Mộng có đưa cho hắn một cái danh thiếp, hắn đã kịp nhìn đâu, hắn lập tức lấy ra từ trong túi quần xem ra là một chiếc danh thiếp tinh xảo, vừa nhìn lúc sau trong lòng không khỏi rung động, trên mặt danh thiếp ngoại trừ tính danh Vân Mộng, số điện thoại liên hệ, phía dưới còn có chức danh của Vân Mộng – Tổng giám đốc công ty quảng cáo Mộng Thành!
"Nàng dĩ nhiên là một tổng giám đốc công ty quảng cáo, khó trách nàng có thể xuất hiện ở chỗ này, thật không nghĩ tới năng lực của nàng cùng mỹ mạo của nàng lại tỷ lệ thuận với nhau, mới đầu còn tưởng rằng nàng thuộc loại nữ nhân phóng đãng !" Phương Dật Thiên trong lòng âm thầm nghĩ.
Sau đó nhìn bao quát cả căn phòng, cả một trung tâm thẩm mỹ việnto lớn như vậy ngồi trong phòng chờ ngồi không ít nam nhân đợi bạn gái của mình. Phương Dật Thiên ngồi nhàm chán, liền cầm lấy tờ báo đặt trên bàn lên xem, hắn chỉ hy vọng Tiêu di cùng Lâm Thiên Tuyết làm thẩm mỹ cũng không lâu lắm, đừng có làm đến tận buổi chiều, vậy thật đúng là chết mất.
Bất quá ngồi chỗ này cũng không tồi, chỗ này hoàn cảnh thanh nhã, xa hoa sang trọng, đặc biệt nơi này là nữ nhân viên phục vụ, tuy so với những cực phẩm mỹ nhân như Tiêu di, Lâm Thiên Tuyết, Vân Mộng không xinh đẹp bằng, chẳng qua nếu so sánh với bên ngoài cũng có thể nói là nhất lưu nữ nhân.
Ngồi thỉnh thoảng đọc báo, thỉnh thoảng cùng mấy nữ nhân viên phục vụ có vẻ thùy mị nhan sắc không tệ đầu mày cuối mắt cũng cảm thấy thích, giảm bớt không ít cảm giác nặng nề.
Hoàng Minh nao nao, lập tức buông tiếng thở dài, nói: "Thực không dám dấu diếm, nàng chính là vợ ta, chẳng qua mấy năm này đã không còn cảm tình gì, chỉ có thỉnh thoảng một số trường hợp và thời điểm mới có thể ở chung một chỗ, ta cùng với nàng ly thân đã lâu rồi."
Phương Dật Thiên trong lòng sửng sốt, chuyện như vậy vốn là chuyện riêng tư mới đúng, hắn vì sao đối với một người mới quen không tới mấy phút đồng hồ lại thẳng thắn nói ra lời như thế? Lôi kéo làm quen sao? Hừ, so ra mục đích chính chỉ là vì Tiêu di sao?
"Đúng rồi, ngồi cũng lâu mà không có việc gì, không biết Phương tiên sinh có thể chơi bi-a không, chúng ta đi đánh vài ván thế nào?" Hoàng Minh đột nhiên nói.
"Bi-a?" Phương Dật Thiên nở nụ cười, đối với bi-a hắn chỉ biết chơi loại hình thức đơn giản mà thôi, hơn nữa cũng không thường xuyên đánh, muốn nói đánh bi-a kỹ thuật chính là phạm vi không vượt ra khỏi mặt bàn a, hắn cười nói, "Thật có lỗi, ta chỉ biết đánh thể loại đơn giản, ví dụ như 16 bi này, hoặc như Snooker loại này là chưa từng đánh bao giờ."
Hoàng Minh không cho là đúng cười nói: " không sao cả, chúng ta chơi đơn giản vậy, dù sao chỉ để đợi thôi, giết thời gian một chút cũng tốt mà, Phương tiên sinh thấy thế nào?"
Phương Dật Thiên nghĩ nghĩ, dù sao ngồi không một chỗ cũng nhàm chán, đánh vài ván cũng có thể xem là một loại lạc thú, liền cười nói: "Như vậy ta tựu cung kính không bằng tuân mệnh ."
"Phương tiên sinh mời sang bên này!" Hoàng Minh đứng lên, rất có lịch sự nói.
Phương Dật Thiên gật gật đầu, đứng lên theo Hoàng Minh hướng tới khu giải trí đi đến.