Thiếp Thân Đặc Công

Chương 203 : Bị kẹp giữa

Ngày đăng: 02:02 20/04/20


Tiêu di đồng ý lời mời ăn cơm của Vân Mộng, một người có thể nói là mười phần cao hứng, hắn chính là Hoàng Minh.

Vân Mộng cùng Tiêu di trong lúc đó xưng chị gọi em cũng tốt, với hắn mà nói ngày sau không chừng còn có thể thông qua một tầng quan hệ của Vân Mộng này để cùng Tiêu di tiếp xúc.

Chẳng qua nhìn ánh mắt Tiêu di đối với hắn cực kỳ hờ hững lạnh lùng, trong lòng hắn hơi hơi bồn chồn, vừa nghĩ lại, trước mắt thân phận hắn là chồng của Vân Mộng, Tiêu di đối với hắn tự nhiên là kính nhi viễn chi, nói như thế Vân Mộng đúng là chướng ngại cản trở bước chân của hắn. (Kính nhi viễn chi: Bề ngoài tỏ ra kính nể, tôn trọng một đối tượng nào đó, nhưng trên thực tế không muốn tiếp cận, gần gũi với đối tượng đó)

Hắn đột nhiên cảm thấy cần tìm một cơ hội hẹn Tiêu di đi ra ngoài, thực chất đem vấn đề trước mắt là mối quan hệ giữa hắn cùng Vân Mộng, chỉ có đánh mất lòng băn khoăn lo lắng của Tiêu di, về sau hắn mới có cơ hội tiến thêm một bước tiếp tục phát triển.

Bởi vậy, bữa cơm này cũng là cơ hội cùng Tiêu di tiếp xúc gia tăng tình cảm?

Ngược lại, Phương Dật Thiên không được cao hứng như vậy, hắn cuối cùng cảm thấy để Tiêu di và Vân Mộng tiếp xúc với nhau thật không an toàn, trời mới biết Vân Mộng có thể hay không quá cao hứng, lại cùng Tiêu di thẳng thắn thổ lộ nàng cùng với hắn trải qua một đoạn kích thích triền miên không đây?

Đoàn người đi ra ngoài rồi, vào trong thang máy hướng bãi đỗ xe ngầm tòa cao ốc Khải Nhạc Địch đi xuống, trong lúc đó Vân Mộng gọi điện thoại đặt chỗ cho năm người tại khách sạn năm sao nổi tiếng tại thành phố Thiên Hải là Hương Cách Lý (Shangrila), hết thẩy an bài thỏa đáng liền mời Tiêu di và mọi người lái xe đi đến khách sạn này, còn nàng cùng với Hoàng Minh lái xe đi.

Sau đó Vân Mộng ngồi vào xe Hoàng Minh là một chiếc Audi A8 mầu đen, Phương Dật Thiên thì lái chiếc Porsche thể thao của Lâm Thiên Tuyết, hướng tới khách sạn Hương Cách Lý (Shangrila) chạy như bay.

- Tiêu di, cháu không nghĩ dì lại đồng ý cùng nữ nhân Vân Mộng kia ăn bữa cơm, dì không phải là người dễ dàng cùng người khác ăn cơm sao chứ? Hơn nữa còn là người vừa mới quen. - Lâm Thiên Tuyết bĩu môi hỏi, nàng cùng với Tiêu di ngồi ở ghế sau.

Tiêu di liếc mắt nhìn Phương Dật Thiên ngồi ghế trước lái xe, ánh mắt có điểm hàm xúc sâu xa, nàng nhàn nhạt nói:

- Dì cảm thấy Vân Mộng là nữ nhân có thể giao tiếp, nên mới cùng nàng tiếp xúc, đồng ý cùng đi ăn bữa cơm.

Cháu thấy chị Vân cũng hoàn hảo, vừa trẻ tuổi lại xinh đẹp, nhưng còn ông chồng nhìn thật ghê tởm, dì có chú ý thấy ánh mắt âm thầm của hắn nhìn chằm chằm vào vào người dì không? - Lâm Thiên Tuyết hỏi.

Tiêu di cười cười, nói:
Tiêu di trong lòng tự nhiên là không chịu, lại nhún nhường một phen, cuối cùng nhường qua nhường lại, thời điểm đang chuẩn bị ngồi xuống rõ ràng nhìn thấy Phương Dật Thiên đã ngồi ngay ngắn ở bên cạnh nàng.

Phương Dật Thiên cười, rót vài ly trà, nói:

- Hai vị, các người đẩy đi đẩy lại, nói nhiều miệng cũng không khô sao? Ngồi xuống uống chén trà đi! Không phải chỉ là ăn bữa cơm sao chứ, chia ra làm gì chủ và khách cho mệt, muốn ngồi đâu thì ngồi vậy, không cần quá quy củ làm gì!

Tiêu di hơi do dự, rồi sau đó lắc đầu cười khẽ, thoải mái tại bên trái Phương Dật Thiên ngồi xuống, Hoàng Minh ở một bên chứng kiến sau đó vội vàng nói:

- Vân Mộng, chúng ta sang bên kia ngồi nhé.

Nói xong liền hướng tới bên cạnh Tiêu di đi đến.

Hắn cơ bản ý là muốn ngồi bên cạnh Tiêu di, như vậy có thể có nhiều cơ hội hơn cùng Tiêu di tiếp xúc trao đổi, nhưng lúc này, Lâm Thiên Tuyết lại đoạt trước một bước ngồi xuống bên cạnh tiêu di, để Hoàng Minh đứng đó vẻ mặt xấu hổ dáng điệu bối rối.

Vân Mộng thấy vậy mỉm cười, thản nhiên ngồi ở bên tay phải Phương Dật Thiên, Hoàng Minh bất đắc dĩ đành phải ngồi xuống ghế còn lại.

Toàn bộ đã ngồi xuống, Phương Dật Thiên thình lình phát hiện ra ngồi bên trái hắn là Tiêu di, còn bên phải là Vân Mộng, nói cách khác mình bị hai đại thục nữ này kẹp ở giữa sao?

Nhất thời, toàn thân hắn như ngồi trên đống lửa (Nguyên văn: ngồi trên tấm thảm cắm đầy kim), cảm giác không được thoải mái, nếu trong bữa cơm, Vân Mộng âm thầm lộ ra cái bí mật ấy thì phải làm sao bây giờ?

-----o0o-----