Thiếp Thân Đặc Công

Chương 219 : Sự dụ hoặc của Phan Mộng Liên

Ngày đăng: 02:03 20/04/20


Phương Dật Thiên nhìn điện thoại, trong lòng không khỏi cười khổ, xem ra vừa rồi Vân Mộng trong lúc cao trào rên to một tiếng đã bị Quan Lâm ở đầu bên kia điện thoại nghe được!

Quả nhiên, từ điện thoại di động của Phương Dật Thiên lập tức truyền tới tiếng thét cực kì giận dữ của Quan Lâm:.

"Phương Dật Thiên, tên hỗn đản này, vô sỉ, hạ lưu, xấu xa, đê tiện! anh dám gạt tôi! Ghê tởm!"

Nói xong thì trong điện thoại di động của Phương Dật Thiên chỉ còn truyền tới mấy tiếng "Tit tit tit ", xem ra Quan Lâm đã cúp điện thoại rồi.

Phương Dật Thiên lắc đầu cười khổ, nghĩ thầm xem ra lần này Quan Lâm hiểu lầm lại càng sâu, đến lúc đó hắn cũng không biết phải làm sao đối mặt với Quan Lâm. Trong điện thoại hắn luôn miệng nói có việc gấp, nhưng trên thực tế lại cùng Vân Mộng điên loan đảo phượng, cuối cùng còn bất cẩn để cho Quan Lâm nghe được tiếng rên của Vân Mông, tất cả đều lộ ra hết rồi!

Bất quá, cùng một mỹ nữ thành thục lên đỉnh vu sơn, việc này cũng rất là quan trọng mà?

Vân Mộng từ trong cao trào cao vút trên chín tầng mây tỉnh lại,ngẩng đầu lên, một đôi mị nhãn tràn ngập xuân tình, mang theo vô hạn thẹn thùng cùng quyến rũ, khiến cho nàng nhìn qua càng lộ rõ là một thiếu phụ phong vận mê người.

"Hừ, bại hoại, đang cùng người ta làm cái... kia mà còn tâm tư nghe điện thoại, lại còn là một cô gái!" Vân mộng hừ giọng, trong giọng nói có mùi dấm chua.

Phương Dật Thiên cười cười, nhanh tay vỗ vào cặp mông của nàng, nói:"Cô ta là cảnh sát, xe của anh bị đội cảnh sát giao thông kéo đi, anh còn phải nhờ cô ấy giúp đi lấy lại, em nói anh có thể không nghe điện thoại của cô ấy được sao?"

"Xe của anh bị bắt rồi? Cũng không phải chuyện lớn gì, hay là để em giúp anh gọi một cú điện thoại, kêu đội cảnh sát giao thông trả xe cho anh." Vân Mộng gạt gạt mái tóc lòa xòa trên trán, nói.

"Không cần, anh đã nói với nữ cảnh sát kia rồi, ngày mai có thể đi lấy xe rồi." Phương Dật Thiên cười, nói.
"Ha ha...Tiệc tối đã bắt đầu rồi, Trần Thiên Minh đang ở trên bục nói một vài lời sáo rỗng, chẳng lẽ anh cũng muốn vào nghe sao? Có thể nói, lúc này bên trong không khí rất nhàm chán." Phan mộng liên cười đến run rẩy cả người, lộ ra những đường cong mê người của nàng.

Phương Dật Thiên ngẩn ra, cười cười, nói:"Tôi cũng phải trở về, làm sao có thể bỏ mặc bạn gái của mình đứng một mình ở trong kia chứ?"

"Hi hi... Vậy mới vừa rồi Phương tiên sinh đã làm gì?" Phan Mộng Liên quyến rũ cười, rồi sau đó dùng một ánh mắt chết người không sợ hãi nhìn Phương Dật Thiên, nói, " Lại đây, cũng sẽ không làm mất thời gian của anh, nói chuyện của anh cùng Vân Mộng và cả Tiêu di nữa."

Phan Mộng Liên vừa nói liền xoay người đi vào phòng vệ sinh.

Phương Dật Thiên nhất thời sửng sốt, nghe giọng Phan Mộng Liên, tựa hồ nàng đã biết mối quan hệ giữa hắn và Vân Mộng? Nếu như nàng đem việc này nói với Tiêu Di,vậy thì….

Hắn bất giác nhìn theo thân ảnh Phan Mộng Liên, lúc này, Phan Mộng Liên chợt dừng lại, xoay người nhìn hắn,hướng phía hắn ngoắc ngoắc tay, động tác này, ánh mắt này, có quá nhiều lực hấp dẫn, trần trụi câu dẫn hắn!

Có ý tứ gì? câu dẫn ta? ... mẹ nó, lão tử còn chưa có ăn cô, còn sợ cô câu dẫn sao? Phương Dật Thiên nghĩ vậy, lại muốn đi tới, xem rốt cuộc nàng muốn nói cái gì!

Vì vậy, Phương Dật Thiên cũng nhanh chóng đi theo nàng vào nhà vệ sinh.