Thiếp Thân Đặc Công

Chương 251 : Thiếu nữ tình hoài

Ngày đăng: 02:03 20/04/20


Ốc lậu thiên phùng liên dạ vũ, thuyền trì hựu ngộ đả đầu phong. (Không biết tác giả cố ý viết khác hay sao, câu đúng là "Ốc lậu canh tao liên miên vũ , thành thuyền hựu ngộ đả đầu phong" , nghĩa là gì thì dịch giả cũng không rõ thâm sâu quá, đại khái là suốt đêm mưa ở trong phòng, đi thuyền gặp phải gió ngược chặn đầu)

Vốn dĩ Phương Dật Thiên một đại nam nhân như thế đi theo bồi phía sau hai cực phẩm mỹ nữ Lâm Thiển Tuyết cùng Chân Khả Nhân đi vào cửa hàng đồ lót toàn khách nữ đã rất là mất mặt mũi rồi, điểm đó có thể thấy rõ được từ trong ánh mắt muôn hình muôn vẻ của các cô gái ở bốn phía mà ra.

Lâm Thiển Tuyết cùng với Chân Khả Nhân xinh đẹp đến động lòng người như thế, đương nhiên sẽ không một ai đem hắn, một kẻ da mặt ngâm đen, cùng lắm là có đường nét cơ thể xuất chúng, đàn ông một chút trở thành bạn trai của các nàng, đồng thời cũng không một ai nghĩ đến hắn là bảo tiêu của một trong hai mỹ nữ. Vậy ra, một đại nam nhân như hắn đi vào cửa hàng đồ lót để làm cái gì?

Giải thích duy nhất chính là, tên này từ đầu đến cuối chân chính là một thằng bê đê.

Mốt bê đê ngày nay rất thịnh hành, ngẫu nhiên có một hai chị bê đê tiến vào cửa hàng đồ lót nổi tiếng cũng chẳng có gì lạ. Vì vậy, có rất nhiều cô gái bên trong cửa hàng đều thầm nghĩ cái tên gớm ghiếc này không phải là bê đê thì chính là đồ biến thái.

Trong đó, có một ít thiếu phụ tịch mịch chốn khuê phòng sau khi nhìn thấy thân hình xuất chúng của Phương Dật Thiên thì âm thầm cảm thấy tiếc hận, một người đàn ông có thân hình rắn chắc cùng từng khối thịt bộc phát mềm dẻo như thế, nếu thật sự là bê đê thì đáng tiếc quá rồi, nhưng nếu không phải là bê đê thì, các thiếu phụ tịch mịch này cũng tình nguyện đem hắn trở thành đối tượng tình một đêm tốt nhất để đối đãi.

Phương Dật Thiên trong lòng cũng âm thầm kêu khổ, nguyên nhân kêu khổ cũng không phải là ánh mắt muôn hình muôn vẻ của mấy người phụ nữ đó, mà là không ngờ rằng Tô Uyển Nhi cùng Âu Dương Toa Toa lại ở trong cửa hàng này .

Một khắc đó, tâm quay đầu rời khỏi chỗ này Phương Dật Thiên cũng đều có rồi, bởi vì lúc bình thường hắn ở trước mặt Tô Uyển Nhi luôn tạo ra một loại hình tượng chính trực cao lớn, nói cái gì mà cửa hàng đồ lót, massage bất chính, khu vực đèn đỏ này nọ hắn không bao giờ đụng tới, không nghĩ tới, hôm nay lần đầu bước vô cửa hàng đồ lót liền gặp gỡ Tô Uyển Nhi cùng Âu Dương Toa Toa, nói như vậy chẳng phải hình tượng cao lớn được tạo nên trước mặt Tô Uyển Nhi đã đụng tới biên giới hỏng mất rồi sao.

Trong tâm Phương Dật Thiên thật hy vọng Tô Uyển Nhi không có phát hiện ra mình, cửa hàng này lớn như thế, chỉ cần thoát khỏi một kiếp trước mắt là có thể tránh được ánh mắt của Tô Uyển Nhi, bởi vậy hắn tận lực tiêu sái đứng sát cạnh Lâm Thiển Tuyết, cố gắng dùng thân thể của nàng ngăn trở che lại tầm mắt của Tô Uyển Nhi.

Song, không phải mọi việc đều như ý muốn, chuyện mà hắn lo lắng nhất rốt cuộc cũng xảy ra!
"Em tên là Âu Dương Toa Toa, Lâm tỷ tỷ gọi em là Toa Toa là được rồi." Âu Dương Toa Toa nhu tĩnh cười nói.

"Uhm, vậy hai đứa cứ gọi chị là Lâm tỷ tỷ đi, Khả Nhân là bạn tốt của chị, nàng họ Chân, các em có thể gọi nàng là Chân tỷ tỷ." Lâm Thiển Tuyết giới thiệu nói.

Phương Dật Thiên đứng ở một bên nhìn, đầu cũng muốn to ra, Tô Uyển Nhi cùng với Âu Dương Toa Toa cứ như thế là kết giao với Lâm Thiển Tuyết cùng Chân Khả Nhân rồi ư? Thật con mẹ nó, nếu Lâm Thiển Tuyết cùng Chân Khả Nhân sau này đi chung một chỗ nói mấy chuyện hỗn trướng của hắn với Tô Uyển Nhi thì phải làm thế nào đây, hình tượng của mình còn đâu.

"Quen biết với 2 đứa thật sự là rất vui, đi, tụi mình cùng nhau đi dạo, vừa đi vừa nói." Lâm Thiển Tuyết cười nói.

Tô Uyển Nhi cùng Âu Dương Toa Toa gật đầu, rồi sau đó Tô Uyển Nhi chen vào giữa Phương Dật Thiên cùng với Lâm Thiển Tuyết, tay trái của nàng không ngờ trước mặt bao nhiêu người tự nhiên mà ôm lấy cánh tay phải của Phương Dật Thiên!

Phương Dật Thiên nhất thời muốn hóa đá ra, bình thường lúc không ai kéo không có việc gì, dù sao cũng không ai nhìn thấy, còn bây giờ người cả đống như vậy mà kéo? Nếu để người ta hiểu lầm thì chẳng phải mình mang trên lưng cái tội danh lường gạt trẻ vị thành niên rồi ư?

Phương Dật Thiên cười khổ một tiếng, thầm nghĩ thiếu nữ tình hoài thật đúng là không phải người bên ngoài có thể nhìn thấu được.