Thiếp Thân Đặc Công
Chương 302 : Con trai thị trưởng cũng đánh
Ngày đăng: 02:04 20/04/20
"Tiểu Đao, đi hơn hai năm, cậu một chút cũng không có thay đổi, bất quá một thân sức lực cũng không có yếu đi." Phương Dật Thiên cười, vỗ vỗ vai người huynh đệ này.
"Đại ca, anh cũng không thay đổi nha! Em so ra vẫn còn kém anh nhiều, căn bản không phải là đối thủ của anh." Tiểu Đao kích động nói.
Phương Dật Thiên cười một tiếng nói: "Tới gặp, thấy học viên của cậu, đúng thật là không đánh nhau thì không quen biết."
Vừa nói Phương Dật Thiên vừa kéo Tiểu Đao tới trước mặt ba đặc chủng binh, ba đặc chủng binh này nhìn Tiểu Đao, trên mặt lộ ra một bộ cung kính sợ hãi, rối rít nói: "Đao huấn luyện viên!"
"Con mẹ nó, tôi nói ba người các cậu không có chăm chỉ ở trong quân đội huấn luyện cho tốt, lại ra ngoài gây chuyện như thế? Còn đánh nhau với đại ca tôi nữa? Các cậu có mắt không vậy, có biết là những thứ tôi dạy các cậu hơn phân nửa là đại ca dạy cho tôi? Bằng vào chút tài mọn của các cậu cũng muốn đánh với đại ca? Các cậu không có gãy mấy cái xương coi như đại ca đã hạ thủ lưu tình lắm rồi!" Tiểu Đao quay ra khiển trách ba người kia một trận.
Ba người bộ đội đặc chủng kia nghe vậy, trong lòng cực kỳ khiếp sợ, ánh mắt mọi người tràn đầy vẻ khó tin nhìn Phương Dật Thiên, bọn họ trăm triệu lần không thể nghĩ tới người đàn ông trước mắt này vậy mà lại là huấn luyện viên của Đao ca, hơn nữa đã từng dạy võ công cho đại ca.
Nói như vậy Phương Dật Thiên chẳng phải là huấn luyện viên của bọn hắn sao?
Mà lúc trước bọn họ lại chằng phân biệt được trời cao đất rộng giao chiến cùn Phương Dật Thiên, hồi tưởng lại thật đúng là quá xấu hổ, đồng thời một ít nghi ngờ trong lòng bọn họ cũng được giả khai, hiểu tại sao Phương Dật Thiên lại dùng mấy chiêu thức "Tỏa hầu cầm nã thủ!" Cùng với "Phích lịch phi toàn tinh" này.
"Ha hả, Tiểu Đao, cậu cũng đừng trách bọn họ, chúng ta không đánh thì không quen biết, nếu như không phải đoán bọn họ là đội viên Liệp Báo, hơn nữa còn có quan hệ với cậu, như vậy hai huynh đệ chúng ta sao có thể gặp mặt?" Phương Dật Thiên cười cười nói.
Tiểu Đao hơi ngẩn ra, cuối cùng nói: "Đại ca, anh nói cũng đúng."
"Ba thằng nhóc các cậu, nếu không phải bởi vì các cậu dẫn đại ca tới, để tôi gặp mặt đại ca, trở về ta sẽ trọng phạt các cậu! Nói, tại sao lại muốn tới tìm đại ca tôi động thủ?" Lúc này giọng nói của Tiểu Đao trầm xuống, hàn quang trong mắt lấp lóe.
"Đao huấn luyện viên, lần này bọn em không biết, bọn em được Lưu sĩ quan nhờ vả bảo đi ra ngoài dạy dỗ một người, nhưng thật không ngờ lại là đại ca của Đao huấn luyện viên." Một người bộ đội đặc chủng áy náy nói.
"Lưu sĩ quan? Là tên Lưu Mãnh kia?" Ánh mắt Tiểu Đao trầm xuống, hỏi.
Chát!
Tiểu Đao nặng nề tát một cái lên mặt Trần Khải, nhất thời mấy cái răng trong miệng hắn văng ra, cả người lập tức bay ra ngoài.
"Phi! Thật đúng là kẻ nhu nhược! Đại ca, xử trí hắn như thế nào đây?" Tiểu Đao hỏi.
"Nếu hắn đã quỳ xin tha thứ, vậy coi như xong đi!" Phương Dật Thiên vừa nói vừa đi tới trước mặt Trần Khải, nhàn nhạt nói: "Trần Khải, được rồi, đem Dương Tuấn cút đi. Nhớ kỹ lời mày vừa mới nói đấy... Sau này cách xa tao ra, tao không nói hai lời đâu, nếu còn có lần sau, tao không nương tay đâu!"
Cuối cùng, Phương Dật Thiên còn vỗ vỗ lên vai Trần Khải.
""Cảm ơn, cám ơn, tôi tôi nhất định sẽ nhớ kỹ lời mình nói!" Trên mặt Trần Khải tràn đầy vẻ vẻ cảm kích, vẻ oán hận lúc trước đối với Phương Dật Thiên giờ không còn sót lại chút nào.
Tiếp theo Trần Khải vội vàng đi tới đỡ Dương Tuấn nằm xụi lơ trên mặt đất, khó khăn đi tới bãi xe bên ngoài, gấp gáp muốn rời xa hai kẻ hung thần Tiểu Đao cùng Phương Dật Thiên này.
srr ae dạo này lo đú đỡn quá
quả thứ 5 :88:
:99: HAPPY NEW YEAR 2011:99:
Thiếp thân đặc công