Thiếp Thân Đặc Công

Chương 377 : Tiểu Đao đến

Ngày đăng: 02:05 20/04/20


Bốn đại mỹ nữ các nàng chơi liên tục đến một giờ trưa mới ngừng. Cuối cùng, cả bọn mồ hôi đầm đìa, quần áo trên người đều đẫm mồ hôi, do vận động nhiều nên các nàng đều hiện lên sắc mặt đỏ ửng mê người.

-Mệt quá, cánh tay cùng bắp đùi mỏi chết đi được! Chân Khả Nhân vuốt vuốt hai cánh tay của mình.

-Hôm nay chơi thật cao hứng, chúng ta trở về đi, tắm rửa sạch sẽ sau đó nghỉ ngơi một lúc.

Lâm Thiên tuyết nói.

-Ừm, vậy trở về đi. Tối nay bạn có muốn đi cùng bọn mình không? Chúng ta sáu giờ gặp, Khả Nhân thấy sao?

Hứa Thiến hỏi.

-Cũng được, vậy sáu giờ nhé.

Khả Nhân gật đầu.

Vừa tán gẫu bốn người vừa bước ra ngoài. Phương Dật Thiên tất nhiên là im lặng theo sau, chỉ là khi đi ngang sân tennis lúc nãy đã không còn nhìn thấy Mạc Vũ Phi, phỏng chừng nàng cùng bằng hữu của nàng đã rời đi.

Đi ra khỏi sân tennis, Lâm Thiên Tuyết cùng mọi người ồn ào một lúc nữa mới chịu cáo biệt, sau đó ngồi lên xe Phương Dật Thiên. Chưa kịp rời đi Phương Dật Thiên đã cảm nhận được ánh mắt như khuê phụ ai oán của Chân Khả Nhân như thầm trách hắn vô tình bạc nghĩa. Phương Dật Thiên nổi hết da gà, hắn không có ý tứ bội tình bạc nghĩa, nhưng ánh mắt Chân Khả Nhân không khỏi có chút u oán!

Vừa trở về nhà Ngô mụ cũng đã chuẩn bị xong bữa trưa nhưng Lâm Thiên Tuyết lại chạy thẳng lên lầu, phòng chừng muốn tắm ngay. Tiêu Di không có ở nhà, theo lời Ngô mụ nói, Tiêu Di đi ra ngoài lúc 11 giờ, Phương Dật Thiên nhớ Tiêu Di có đề cập hôm nay nàng tham gia một cuộc triển lãm.

Phương Dật Thiên cơm nước xong liền nằm nghiêng ở sô pha nhắm mắt dưỡng thần, lúc này Lâm Thiên Tuyết vừa mới tắm rửa xong, toàn thân nàng tản mát ra một cỗ hương thơm tươi mát, đặc biệt khuôn mặt thanh thuần kia làm toàn cơ thể phát ra cảm giác xinh tươi, không hổ là mỹ nữ nổi danh tại Thiên Hải!

Lâm Thiên Tuyết ăn rất đơn giản, một chén chè hạt sen, uống thêm một chén canh gà bổ dưỡng đã ngừng đũa. Lúc Lâm Thiên Tuyết ăn xong, Ngô mụ liền bận rộn thu thập, Lâm Thiên Tuyết đi đến sô pha nhìn thấy Phương Dật Thiên đang nằm nghỉ ngơi, nàng như nghĩ đến điều gì chợt lên tiếng:

-Ngươi mệt mỏi muốn nghỉ ngơi sao?
Bước chân Phương Dật Thiên rất nhẹ, nhanh, nội tâm cũng âm thầm kích động, thử nghĩ Lâm Thiên Tuyết vừa mới tắm rửa xong, toàn thân thơm ngào ngạt, khi hắn nhiều ngày liên tục vất vả cày cấy, bộ ngực sữa của Lâm Thiên Tuyết so với trước kia tựa hồ lớn thêm 1 số, kể từ đó, vuốt ve…Không, không, thời gian mát xa càng thêm thư thái!

Lại nói tiếp chuyện này thật đúng là nhất cử lưỡng tiện a vừa có thể ứng dụng thực tiễn phương pháp mát xa ngực, lại có thể trợ giúp cho bộ Ngực sữa của Lâm Thiên Tuyết, cớ sao lại không làm? Còn đang nghĩ Phương Dật Thiên đã đến gần cửa phòng Lâm Thiên Tuyết, đóng cửa phòng lại, thân hình cực kỳ mềm mại của Lâm Thiên Tuyết nằm ở trên gường, mỗi khi chứng kiến bộ dạng này Phương Dật Thiên khó tránh khỏi có chút miên man bất định, gióng như là Lâm Thiên Tuyết mở toang cánh cửa thần bí, đang chờ hắn đi thăm dò.

5 giờ chiều.

Phương Dật Thiên đã mát xa xong bộ ngự sửa của Lâm Thiên Tuyết, lúc này hắn đang nhắm mắt nghỉ ngơi tại sô pha. Lần này giúp Lâm Thiên Tuyết mat xa ngực, bàn tay trực tiếp tiếp xúc với nụ hoa mềm mại kia, hắn thầm chắc chắnso với trước kia dịch thật là lớn hơn một chút, điểu này càng làm cho hắn có lí do chính đáng "khinh nhờn" bầu vú mềm mại của Lâm Thiên Tuyết, cơ hồ là mọi vị trí của bộ ngực đều mát xa qua vài lần, ý tứ là, muốn tăng độ lớn của ngực thì khi mát xa cũng phải tăng cường lực tay cùng diện tích mát xa.

Lâm Thiên Tuyết trong lòng tuy có chút bất mãn, nhưng đã lên thuyền giặc, giờ phút này nếu bỏ chỉ sợ không được thóc lại còn mất nắm gạo, bất đắc dĩ đành phải yên lặng chịu đựng Phương Dật Thiên "chà đạp" mát xa, trong lòng cũng âm thâm hỏi thăm đem Phương Dật Thiên chửi rủa vài lần!

Mát xa hoàn thành Phương Dật Thiên liền xuống lầu nằm ở phòng khách trên sô pha nhắm mắt nghỉ ngơi. Nằm được một lúc đột nhiên di động vang lên, hắn giật mình mở ra xem, là Tiểu Đao gọi điện tới.

-Tiểu Đao?

-Đại ca, ta đã đến thành phố Thiên Hải, mới vừa xuống máy bay liền gọi điện cho ngươi.

Thanh âm của Tiểu Đao từ điện thoại truyền đến.

-Ngươi đã đến Thiên Hải? Nhanh vậy sao! Trước khi lên máy bay sao không điện thoại cho ta.

Phương Dật Thiên mắng, sau đó nói thêm:

-Ngươi ở sân bay chờ ta, ta lập tức lái xe tới đón.

-Đai ca, để ta tự bắt xe, không cần phiền ngươi đâu!

-Tiểu tử ngươi nói cái gì đó, ngươi đi thì ta không tiễn, nhưng ngươi đến thì cho dù sấm chớp mưa bão ta cũng phải ra đón. Được rồi, ở sân bay chờ ta, ta lập tức đi ngay!

Phương Dật Thiên nói xong liền cúp điện thoại.