Thiếp Thân Đặc Công

Chương 7 : Hảo tâm trở thành lòng lang dạ thú

Ngày đăng: 02:00 20/04/20


Phương Dật Thiên lật xem ví tiền trong tay, lẩm bẩm: Ách, nguyên lai là ví tiền hàng hiệu, một cái ví tiền như vậy ít nhất cũng hơn vạn đồng, xem ra lai lịch Hạ Băng này không nhỏ, cái ví tiền này cũng không phải kẻ bình thường có thể có được !"

Huống hồ, thế giới này không phải biết nhiều bí mật là tốt, có vài bí mật một khi ngươi biết kết quả sẽ mang đến họa sát thân.

Giữa dòng người đông đúc Phương Dật Thiên liếc mắt một cái nhìn thấy Hạ Băng vội vàng mà kích động chạy tới, chỉ thấy ánh mắt nàng nhìn ngó xung quanh, rõ ràng là tìm kiếm Phương Dật Thiên, trên mặt nàng thần sắc sốt ruột cùng bối rối không thể nghi ngờ.

Phương Dật Thiên bước lại, lúc này Hạ Băng vẫn đang tìm kiếm xung quanh, cũng không biết người mà nàng muốn tìm Phương Dật Thiên ở ngay bên cạnh, Phương Dật Thiên vươn tay vỗ vỗ vào bả vai nàng, không nhẹ không nặng, ưu nhã đến cực điểm.

Cùng lúc đó Hạ Băng nhìn lại thấy trong tay Phương Dật Thiên có một cái ví tiền---- đúng là ví tiền của nàng!

Hạ Băng vội vàng giật lấy ví tiền trong tay Phương Dật Thiên, sau đó xem xét một hồi, xác nhận trong ví hoàn hảo không mất mát gì lúc đó mới thở ra, hỏi:" Người đâu?"

"Người ?Người nào?"

"Chính là tên trộm kia a!"

"Kẻ trộm? Người nào trộm?"

"Chính là kẻ trộm ví tiền kia a, hắn chạy đâu rồi?" Hạ Băng trợn mắt nhìn Phương Dật Thiên, trong lòng bùng lên lửa giận, như muốn dùng ánh mắt đốt Phương Dật Thiên thành tro.

"Nga, ngươi nói kẻ kia, hắn đi rồi !" Phương Dật Thiện lạnh nhạt nói.

"Đi.........Đi rồi? Là ngươi thả hắn đi?" Hạ Băng kinh ngạc nói.
"Ngươi còn muốn thế nào nữa?" Hạ Băng đi được hai bước xoay người lại, nhìn Phương Dật Thiên, hỏi.

"Ngươi tựa hồ đã quên nói cảm ơn!" Phương Dật Thiên mỉm cười nói.

"Cảm ơn? Ta sao phải cảm ơn ngươi?" Hạ Băng lanh nhạt nói.

"Nếu không có ta ví tiền của ngươi sao lại về tay ngươi!" Phương Dật Thiên nói.

"Hừ , nếu không có ngươi ví tiền của ta cũng chẳng rời khỏi tay ta!" Hạ Băng nói xong liền nổi giận đùng đùng xoay người bỏ đi, bộ dạng nàng rõ ràng uất hận đến cực điểm, cái này cũng khó trách, một nữ hài vội vàng đi xe buýt đi làm, liền trên xe liên tiếp bị nam nhân xa lạ ôm, hơn nữa còn bị gọi là honey, làm người trên xe còn tưởng họ là một đôi, làm cho nàng khổ không nói nên lời! Sau đó lại mất ví tiền, cuối cùng là do Phương Dật Thiên lấy trở về, nhưng nàng cho rằng là do Phương Dật Thiên diễn kịch, nên đương nhiên tức giận tới cực điểm.

Phương Dật Thiên nhìn thân ảnh Hạ Băng rời đi không khỏi cười khổ, cuối cùng hắn cũng hiểu được cái gì gọi là chó cắn lữ đồng tân, cái gì là hảo tâm trở thành lòng lang dạ thú.

Hắn trong lòng hi vọng về sau không bao giờ........đụng phải nữ nhân như vậy nữa, chính là vận mênh luôn trêu người, ông trời muốn đùa giỡn với hắn, hắn có lẽ không ngờ, phía trước đang đợi hắn chính là Hạ Băng.

(1): Thiên y vô phùng: may áo không có vết khâu

Song Hoàng: hát đôi, một người biểu diễn đông tác, người kia bên trong hát theo.