Thiết Huyết Đại Minh

Chương 191 : Lợi dụng bạch liên giáo để xây dựng hệ thống tình báo

Ngày đăng: 19:34 19/04/20


Đêm nay nhất định là một đêm không ngủ.



Bạch Liên giáo chủ đích thật là một thiên tài vũ đạo, Vương Phác dựa vào trí nhớ của mình nói sơ qua những động tác cơ bản và phong cách đại khái, nàng ta đã nhanh chóng có thể làm vô cùng nhuần nhuyễn những động tác ấy, thậm chí có có thể dung hoà vào kỹ thuật nhảy nổi bật, so với dự đoán của Vương Phác còn khiến người ta mê đắm hơn.



Lúc này Vương Phác đang thích thú tán thưởng những động tác vũ đạo của Bạch Liên giáo chủ.



Trong đại trướng được sưởi ấm bởi than hồng, ấm áp như mùa xuân, trên người Bạch Liên giáo chủ chỉ mặc áo lụa mỏng thân thể thon thả mềm mại thướt tha uốn lượn như con rắn đang di chuyển, nàng đưa người xoay lưng về phía Vương Phác, hai chân thon dài được đưa căng thẳng tắp, nửa người trên dùng sức đưa về phía trước vô tình khiến lộ ra cặp mông căng tròn phía sau.



Sau đó Bạch Liên giáo chủ trụ cố định cả người không nhúc nhích, tư thế này thật mờ ám đến cực điểm quả thật có thể khiến người ta máu mũi phun trào.



Trong đầu Vương Phác bắt đầu không ngăn cản được những suy nghĩ viễn vông, hắn nghĩ lúc này giá được nằm trên giường mà Bạch Liên giáo chủ không mảnh vải che thân ôm chặt ngang hông hắn, hai thân thể gắn kết một chỗ, Bạch Liên giáo chủ gấp gáp lắc mông to của nàng khiến hắn cứ nằm mà hưởng thụ.



Ngay sau đó đột nhiên thân thể Bạch Liên giáo chủ nhẹ nhàng xoay tròn, lớp vải sa mỏng khoác lên người được cởi ra, da thịt Bạch Liên giáo chủ trắng nõn nà mềm mại như em bé.



- Đợi một chút.



Bỗng nhiên Vương Phác giơ tay kêu lên.



Bạch Liên giáo chủ nhẹ nhàng tạm dừng nhảy múa, quay đầu hướng khuôn mặt quyến rũ nhìn về phía Vương Phác:



- Có chuyện gì vậy?



Vương Phác hít vào một hơi hạ giọng nói:



- Vừa rồi cởi áo sa mỏng ra không nên nhanh như vậy, trước đó tỷ phải làm hai động tác giả cởi khơi dậy sự ham muống trong lòng nam nhân, khiến bọn họ không còn kiên nhẫn chờ đợi, rồi đột nhiên cởi áp khoác, có như thế mới để lại tình cảm sâu sắc trong lòng nam nhân được.



Bạch Liên giáo chủ chớp đôi mắt đẹp quyến rũ nhìn hắn nói:



- Tiểu bại hoại, hiểu biết của ngươi quả không ít nhỉ?



- Đương nhiên rồi.



Vương Phác vội nói:



- Hiện tại tiểu đệ chỉ cùng tỷ tỷ nghiên cứu kỹ thuật nhảy, còn chuyện nhảy múa thoát y trước mặt mọi người đương nhiên phải là người khác….Đúng rồi, có chuyện này đệ muốn hỏi tỷ tỷ khi ở Tế Ninh tỷ cứu hai cô gái Kiến Nô giờ đâu rồi?



- Hỏi các cô ấy làm gì?



Bạch Liên giáo chủ nói:



- Các nàng ấy bây giờ là tuỳ tùng của ta.



Vương Phác nói:



- Tỷ tỷ, người biết các nàng ấy là ai sao?



- Đương nhiên biết.



Bạch Liên giáo chủ nói:



- Các nàng ấy là phi tử của thủ lĩnh Kiến Nô.



Vương Phác vội la lên:



- Các nàng ấy hiện tại ở đâu?



Bạch Liên giáo chủ nói:



- Đang ở Thuý Phù Am.



- Thật tốt quá.




- Tất cả mọi người ai cũng từ Đại Đồng mà đến cần giúp đỡ lẫn nhau.



Ngụy Đại Bản vui vẻ nói:



- Có những lời này của Phò mã gia hạ khiến hạ quan yên tâm rồi.



Trương Tử An cũng nói:



- Nô tài cũng thế.



Đang nói đột nhiên Lã Lục tiến vào bẩm:



- Tướng quân, có vị tự xưng là tri phủ Tùng Giang Tiền đại nhân đến cầu kiến.



- Tiền Hoành?



Trong lòng Vương Phác vui vẻ nói:



- Mời vào.



Ngụy Đại Bản và Trương Tử An đứng lên cáo từ, lại được Vương Phác giữ lại, mời hai người buổi chiều đến Noãn Hương Các dùng tiệc.



Lã Lục lĩnh mệnh mà đi nhanh chóng dẫn Tiền Hoành quay vào đại trướng, sau lưng Tiền Hoành có có hai gã hầu trẻ tuổi, một tên tay cầm hai cuốn bức họa, gã còn lại ôm hộp gấm hiển nhiên đó là lễ vật mang cho Vương Phác, Vương Phác mỉm cười nói:



- Ai chà, Tiền đại nhân đến chơi là được rồi còn mang nhiều….đồ vật này nọ làm gì chứ?



- Đó chỉ là hai bức tranh chữ và một nghiên mực mà thôi.



Tiền Hoành cười nịnh nói:



- Chỉ tặng để cho Phò mã gia ngắm cảnh thôi.



Vương Phác ra hiệu cho Lã Lục tiếp nhận tranh chữ và hộp gấm đựng nghiên mực cười nói:



- Có câu đến sớm không bằng đến đúng lúc, bản Phò mã vừa lúc bày tiệc đón tiếp hai vị bạn cũ ở Noãn Hương các, Tiền đại nhân là nhân vật nổi tiếng ở Giang Nam lại là quan phụ mẫu vậy mời đại nhân đến chung vui có được không?



Vương Phác tiếp đãi bạn thâm giao đương nhiên không phải là người bình thường, cơ hội tốt như thế Tiền Hoành sao có thể từ chối chứ?



Tiền Hoành liền cười nịnh nói:



- Tại hạ rất mong muốn ấy chứ chỉ sợ Phò mã gia không mời.



Vương Phác lại nói:



- Phò mã ta nghe nói tộc thúc của Tiền đại nhân Mục lão đang ngụ ở Nam Kinh, làm phiền Tiền đại nhân mời đến có được không?



Tiền Hoành lại cười nói:



- Hạ quan sẽ cống hiến sức lực.



Vương Phác nói:



- Nếu như thế buổi chiều giờ Thân mở tiệc mời Tiền đại nhân cùng Mục lão tham dự đúng giờ.



- Nhất định thế ạ.



Tiền Hoành ôm quyền nói:



- Nếu như thế hạ quan xin cáo lui trước.