Thiết Huyết Đại Minh

Chương 194 : Hải tặc cố tam ma tử (1)

Ngày đăng: 19:34 19/04/20


Buổi sáng ngày kế tiếp, nơi ở minh chủ Phục Xã là Trương Phổ.



Bên trong bao gồm minh chủ Trương Phổ và hơn mười vị chủ chốt của Phục Xã Nam Kinh là Chu Tiêu, Phương Dĩ Trí, Hoàng Tông Hi, Trần Trinh Tuệ, Hầu Phương Vực, Mạo Tích Cương, Ngô Ứng Cơ đều đã tới, đại gia Giang Tả Tiềm Khiêm Ích cũng được mời đến. Tiềm Khiêm Ích là nguyên lão Đông Lâm, đảng Đông Lâm được Phục Xã thừa nhận, vì thế nên Phục Xã rất tôn kính Tiềm Khiêm Ích như lãnh tụ Phục Xã.



Tiềm Khiêm Ích vẫn tham gia những hoạt động của Phục Xã, thực tế lão muốn mượn sự ảnh hưởng của Phục Xã giúp lão lần nữa ra làm quan.



Trương Phổ triệu tập cuộc hộp lần này chủ yếu vì chuyện đêm qua do Mạo Tích Cương gây ra ở Noãn Hương Các, nếu thật sự Mạo Tích Cương làm việc đáng xấu hổ là chơi gái không trả tiền nhất định lão sẽ trục xuất Mạo Tích Cương ra khỏi Phục Xã, nếu Mạo Tích Cương bị người ta hãm hại nhất định lão sẽ thay Mạo Tích Cương lấy lại công đạo.



Trương Phổ hỏi:



- Tích Cương, đêm qua rốt cuộc có chuyện gì xảy ra?



Mạo Tích Cương nói:



- Tối qua, học trò vốn muốn nghỉ ngơi nên rủ Triều Tông đến Noãn Hương Các tụ họp, nhưng vừa đến đó có một tiểu tỳ ra nói với tiểu sinh là có Tiểu Uyển cô nương đang đợi trong sương phòng, học trò tin thế liền nhanh chóng theo đến sương phòng, ai ngờ khi vào bên trong căn bản không có Tiểu Uyển cô nương....



Mạo Tích Cương mang việc tối qua gặp phải nói rõ chi tiết.



Một mặt Trương Phổ không tin tưởng Mạo Tích Cương nên quay đầu nhìn Tiềm Khiêm Ích hỏi:



- Nghe nói đêm qua Mục lão ở đó, vừa lúc chứng kiến thấy vụ việc của Tích Cương đúng không?



Tiềm Khiêm Ích gật đầu đáp:



- Tối qua lão phu được Phò mã Đô úy Vương Phác mời đến tham dự tiệc mừng Thái giám Trấn thủ Nam Kinh Trương công công đến nhận chức cùng với tân Phủ doãn Ứng Thiên phủ Ngụy đại nhân nên lúc đó mới có mặt, ta cũng thấy cảnh tượng Tích Cương chịu nhục, sự việc trong Sương phòng lão phu thật sự không hiểu hết, tuy nhiên chuyện sau đó đúng như lời Tích Cương nói.



Trương Phổ định hỏi thêm thì Chu Tiêu một bên đứng dậy nói:



- Sự tình đã quá rõ rồi, việc này chính có người muốn hãm hại Tích Cương, cố ý khiến y chịu nhục ở Noãn Hương Các.



- Sự tình chỉ sợ không đơn giản như vậy.



Hầu Phương Vực bỗng nhiên nói:



- Tối qua là Tích Cương ngày mai có thể sẽ đến vãn sinh cũng có thể là người khác, có lẽ mưu đồ này đã được dàn sẵn từ lâu, mục đích là bôi xấu thanh danh của Phục Xã chúng ta khiến Phục Xã chúng ta không còn chỗ đứng ở Giang Nam.



Những lời này Hầu Phương Vực vừa nói ra mọi người ai cũng biến đổi sắc mặt, sự tình nếu đúng là như thế thì tính chất vụ việc đã khác hoàn toàn rồi. Nói cách khác Mạo Tích Cương chịu nhục liên quan đến danh tiếng Phục Xã, nếu không lấy lại công đạo cho Tích Cương thì Phục Xã sẽ mất cả thể diện và uy tín.



Mạo Tích Cương quay đầu nhìn Hầu Phương Vực cảm kích vô cùng, y biết Hầu Phương Vực nói thể là vì y.



Hoàng Tông Hi nói:



- Nếu đã như vậy thì cần nói gì thêm chứ? Chúng ta nhanh chóng đến Ứng Thiên Phủ đánh trống kêu oan, để quan phủ điều tra làm rõ là được.



- Thái Xung đừng hồ đồ.



Tiềm Khiêm Ích dậm chân quát mắng:



- Chuyện đã sáng tỏ hay sao? Thật nếu muốn báo quan thì phải có kết quả chi tiết, việc này truyền ra ngoài càng bất lợi cho thanh danh của Phục Xã mà thôi, huống chi việc này là có người cố ý hãm hại Tích Cương, Ứng Thiên Phủ chưa chắc điều tra ra được.



Hầu Triều Tông nói:



- Ý Mục lão nói thế, phía sau chuyện này có người chỉ đạo, ngay cả Ứng Thiên Phủ cũng không dám trêu vào?




- Hai ngày sau gặp mặt nơi này.



Nam Kinh. tửu quán ở bên đường, Hầu Phương Vực và Mạo Tích Cương đang ăn uống.



Sau khi cuộc họp ở Phục Xã kết thúc, mọi người tự rời đi chỉ có Hầu Phương Vực vẫn đi cùng Mạo Tích Cương, Mạo Tích Cương cảm kích nói:



- Triều Tông, lúc này chỉ có ngươi hoàn toàn nguyện ý bên cạnh ta, những người khác đều sợ mà trốn tránh cả rồi ngay cả Định Sinh không ngờ cũng không chịu gặp ta, ôi thật thế đời khó nói trước, lòng người không biết đâu mà lường.



Hầu Phương Vực nói:



- Thôi không nói đến chuyện đó nữa uống rượu đi.



Bỗng nhiên Mạo Tích Cương nói:



- Triều Tông, ngươi nói xem người hãm hại ta là ai?



- Còn có thể là ai?



Hầu Phương Vực nói:



- Đó rõ ràng là người muốn ngươi mất mặt với Tiểu Uyển cô nương, ngươi nói xem ngoại trừ người đó còn có ai vào đây.



- Hắc.



Mạo Tích Cương hắc một tiếng nghiến răng nghiến lợi nói:



- Ta cũng đoán tên khốn kiếp này.



- Ai chà.



Hầu Phương Vực thở dài cười khổ nói:



- Cho dù biết thì làm gì được hắn chứ? Người ta là Phò mã Đô úy lại là Đề đốc Nam Kinh, trong tay nắm mấy vạn đại quân, còn Tích Cương ngươi thì sao?



- Ta không cam lòng.



Giọng Mạo Tích Cương căm hận nói:



- Ta thật sự nuốt không trôi cơn giận này.



- Không cam lòng thì làm thế nào đây?



Hầu Phương Vực nói:



- Ngay cả Trương Phổ và Tiền Mục lão cũng không dám làm gì hắn, chúng ta đấu gì được chứ, ôi chỉ đáng tiếc cho Tiểu Uyển cô nương nàng chẳng khác dê vào miệng cọp rồi....



- Không thể như thế.



Mạo Tích Cương nghiến răng nói:



- Ta tuyệt không để Tiểu Uyển cô nương như Viên Viên được, tuyệt không thể.