Thiết Huyết Đại Minh

Chương 1971 : Tiểu uyển bị bắt cóc

Ngày đăng: 19:34 19/04/20


Vương Phác nói:



- Cha đừng vội hỏi con muốn dùng thủy quân để làm gì? Con chỉ muốn hỏi cha đã từng nghe hai cái tên Cố Tam Ma Tử và Xích Cước Trương Tam chưa?



- Đương nhiên là ta đã từng nghe rồi.



Tôn Truyền Đình nói:



- Nói đến Cố Tam Ma Tử và Xích Cước Trương Tam, bách tính ở Giang Nam không ai là không biết, không ai là không hay. Lão phu lần này đi tuần, nghe thấy hai cái tên này cũng rất nhiều, có thể nói là như sấm dậy bên tai.



Vương Phác lại hỏi tiếp:



- Vậy cha có biết Cố Tam Ma Tử và Xích Cước Trương Tam hiện đang ở đâu không?



Thần sắc của Tôn Truyền Đình khẽ thay đổi, trầm giọng nói:



- Chắc là không phải ở Nam Kinh chứ?



Vương Phác đáp:



- Chúng chính xác là đang ở Nam Kinh, hơn nữa còn ở ngay trong nội thành!



- Vậy còn chờ gì nữa?



Tôn Truyền Đình nói:



- Vậy chúng ta phải mau chóng tập hợp binh lính, phong tỏa thành bắt người!



- Bắt người?



Vương Phác không cho đây là một ý kiến đúng:



- Tại sao phải bắt người?



Tôn Truyền Đình nói:



- Bọn chúng chính là đầu mục hải tặc gian ác nhất Giang Nam, nếu bắt được bọn chúng chính là trừ họa cho dân.



Vương Phác cười khẩy nói:



- Con nói Tôn lão đầu này, cha đã đánh trận cả một đời rồi, tại sao lại có thể suy nghĩ đơn gian như vậy? Bắt được Cố Tam Ma Tử và Xích Cước Trương Tam là có thể giải quyết được hết vấn đề sao? Nhầm rồi, cha bắt được Cố Tam Ma Tử thì sẽ xuất hiện Cố Tứ Ma Tử, cha bắt được Xích Cước Trương Tam thì sẽ lại có thêm Xích Cước Trương Ngũ.



Tôn Truyền Đình đùng đùng nổi giận:



- Khốn kiếp! sao con có thể nói với ta những lời như vậy được?



- Cha đừng có nóng quá, con vẫn còn chưa nói hết cơ mà!
- Rốt cuộc là các ngươi là ai?



- Chúng ta là ai?



Thủ lĩnh gia đinh cười cợt:



- Các ông đây là đàn ông, nếu như là giả nam, hề hề hề, tiểu nương tử, nàng có muốn thử hay không?



Tên này vừa dứt lời, đám gia đinh còn lại phá lên cười.



- Thả ta xuống!



Đổng Tiểu Uyển lo lắng đến mức sắp khóc lên:



- Các ngươi mau thả ta xuống!



- Xuống kiệu?



Thủ lĩnh gia đinh cười nói:



- Lên kiệu của ta thì dễ, chứ còn xuống kiệu thì không đơn giản như vậy đâu.



- Có ai không, cứu người.



Đổng Tiểu Uyển gấp gáp kêu lớn:



- Cứu tôi với!



- Lão Cửu, mau bịt miệng cô ta lại!



Thủ lĩnh gia đinh vội la lên:



- Đừng để cho nó hô loạn lên, các huynh đệ, nhanh chân lên, đừng để Đại Đương gia sốt ruột!



- Cửu ca! huynh mau bịt miệng con nhỏ này lại. Đừng quên là cái miệng bên dưới cũng phải bịt lại đó! Ha ha!



Những gia đinh chung quanh kiệu hoa lại bật lên những tràng cười khả ố.



Trong tiếng cười hả hê, một tên xông đến trước kiệu, nhanh chóng trói chặt hai tay của Đổng Tiểu Uyển, rồi nhanh chóng lấy một miếng vải bố nhét vào miệng nàng. Đổng Tiểu Uyển ra sức lắc đầu, nhìn gã này bằng ánh mắt khổ sở, hai hàng nước mắt cứ thi nhau lan dài trên má nàng.



Hành dinh Đề đốc, Yên Tử Cơ.



Một người đám ông trung niên đứng núp ở đằng sau cái cây đại thụ cách cửa lớn không xa, lén lén lút lút nhòm vào bên trong hành dinh Đề đốc. Một tên gác cổng rất nhanh đã phát hiện ra hành vi lén lút, mờ ám của gã, liền nhanh chóng kéo gã từ sau cây đại thụ ra, quát hỏi:



- Ngươi đang làm gì đó?