Thiết Huyết Đại Minh
Chương 219 : Độc chiếm của vương phác
Ngày đăng: 19:34 19/04/20
Khi Vương Phác đang đờ ra suy nghĩ, bóng dáng nhỏ gầy của Chân Hữu Tài đã lặng lẽ bước vào đại sảnh, chắp tay thi lễ cung kính nói:
- Ty chức tham kiến Tướng quân.
- Hữu Tài?
Vương Phác vui vẻ hỏi:
- Ngồi đi, chuyện sắp xếp xưởng thuốc lá đã có trật tự chưa?
- Ty chức hôm nay tới không phải vì chuyện của xưởng thuốc lá.
Chân Hữu Tài lắc đầu đáp:
- Ty chức tới vì hai cô gái Kiến Nô kia.
- Làm sao?
Vương Phác mỉm cười:
- Có phải ngươi cảm thấy có chút đáng tiếc?
- Có chút đáng tiếc, cảm thấy đáng tiếc thay cho Tướng quân.
Chân Hữu Tài gật đầu nói:
- Tướng quân làm như thế, người tổn thất không chỉ là hai mỹ nhân, còn tổn thất cả trợ thủ đắc lực thống trị Kiến Nô trong tương lai! Ty chức cho rằng, hay cô gái này có địa vị không bình thường ở Kiến Nô, giả dụ tương lai Tướng quân thật sự chinh phục Kiến Nô, họ chắc chắn có chỗ để trọng dụng.
- Ôi.
Vương Phác thở dài, có vẻ bất đắc dĩ:
- Trước đây ta cũng từng nghĩ như thế, nhưng giờ không được.
Chân Hữu Tài hỏi:
- Vì sao giờ lại không được?
Vương Phác trả lời:
- Hữu Tài ngươi nên biết, ta không có cách nào cưỡng ép hai cô gái Kiến Nô này tới Tiêu Dao Tiên Cảnh nhảy múa thoát y và tiếp khách, đúng không?
Chân Hữu Tài nói:
- Điều này đương nhiên ty chức biết, Tướng quân và Bạch Liên giáo chỉ là quan hệ hợp tác, mà hai cô gái Kiến Nô này lại là người của Bạch Liên giáo, nếu không được Bạch Liên Giáo chủ gật đầu, Tướng quân đương nhiên không thể cưỡng ép họ nhảy múa thoát y, càng không thể ép họ tiếp khách.
- Có thế chứ.
Vương Phác nói.
- Bạch Liên Giáo chủ bảo họ nhảy thoát y, họ liền nhảy, Bạch Liên Giáo chủ bảo họ ngủ với khách, họ sẽ ngủ với khách! Điều này chứng tỏ điều gì? Chứng tỏ họ đã hoàn toàn bị Bạch Liên Giáo chủ tẩy não, hai cô gái Kiến Nô bị tẩy não không giúp được gì cả, giữ họ lại bên cạnh trái lại còn là một mối đe dọa, vậy chi bằng cứ để họ nhảy thoát y, tiếp khách, ít nhiều còn có thể giúp ta móc được bạc từ dám thổ hào thân sĩ kia.
Chân Hữu Tài nói:
- Đây cũng chính là điều ty chức muốn nói, ty chức cảm thấy trong chuyện này có chút kỳ quặc.
- Kỳ quặc?
Vương Phác cau mày hỏi:
- Có gì kỳ quặc chứ?
Chân Hữu Tài trả lời:
- Thực không hy vọng Vương Tướng quân là người như vậy.
- Nha đầu ngốc.
Bạch Liên Giáo chủ dịu dàng nói:
- Vi sư thật ra thấy, Vương Phác làm như thế không có gì đáng trách.
- Sư phụ.
Biện Ngọc Kinh chuyển chủ đề:
- Nếu như Vương Tướng quân biết được chân tướng, có giận lây sang người không?
- Không sợ.
Bạch Liên Giáo chủ đáp:
- Vương Phác hợp tác với Thánh giáo cũng không có bụng dạ tốt đẹp gì, trước khi hắn chưa đạt được mục đích, hắn sẽ không dễ dàng trở mặt đâu, vi sư vì dám chắc điểm này nên mới dám yên tâm hợp tác với hắn, vi sư muốn xem, cuối cùng hắn đạt được mục đích trước hay là vi sư nhanh chân đến trước.
Biện Ngọc Kinh dịu dàng nói:
- Vậy nhất định là sư phụ đã nhanh chân đến trước rồi.
- Vi sư cũng nghĩ như vậy.
Bạch Liên Giáo chủ nói xong liền thở dài, tiếp tục nói:
- Tuy nhiên muốn thực hiện mục tiêu này không hề dễ, ở cùng với Vương Phác mấy hôm nay, trước tiên tới Đông Hải giúp hắn tiêu diệt cướp biển, lại về Nam Kinh thay hắn huấn luyện những cô nương múa thoát y kia, vi sư xem như đã nhìn ra, tên Vương Phác này quả thực có đầu óc, hắn không những biết luyện binh, biết đánh giặc, còn có rất nhiều trò kiếm tiền, thật đúng là nhân tài hiếm có.
Biện Ngọc Kinh cười nói:
- Vậy sư phụ nên dùng thuật quyến rũ mà Tổ Sư Bà Bà truyền lại để câu ba hồn bảy phách hắn đi, để hắn cam tâm tình nguyện phục vụ cho Thánh giáo.
- Ngọc nhi.
Đối mắt đẹp của Bạch Liên Giáo chủ bỗng lướt qua tia dị sắc, thấp giọng hỏi:
- Con tin tưởng vi sư như thế? Con không lo vi sư sẽ bị Vương Phác câu đi hồn phách, chìm ngập trong cuộc đấu võ này chứ?
Biện Ngọc Kinh nghe vậy giật mình kinh hãi, thất thanh hỏi:
- Sư phụ, không phải là người đã động chân tình với Vương Tướng quân đấy chứ?
- Nha đầu chết tiệt, ngươi nói gì thế?
Bạch Liên Giáo chủ giơ tay vỗ nhẹ vào cặp mông xinh đẹp của Ngọc Kinh, sẵng giọng:
- Nếu Vi sư dễ dàng yêu đàn ông như thế, còn làm Giáo chủ gì chứ? Được rồi, không nói chuyện này nữa, con hãy nói trước tình hình ở Trừ Châu thế nào rồi?
Biện Ngọc Kinh nói:
- Tình hình ở Trừ Châu vẫn tốt, Hòa thượng Tướng quân mà Vương Tướng quân phái đi đã thay Thánh giáo huấn luyện năm ngàn tinh binh, tuy nhiên…
Bạch Liên Giáo chủ hỏi:
- Tuy nhiên cái gì?
Biện Ngọc Kinh cúi đầu không nhìn thẳng vào đôi mắt đẹp của Bạch Liên Giáo chủ, khẽ đáp:
- Hộ giáo thánh quân trú đóng ở Trừ Châu, Hòa Châu đã dấy lên tin đồn khắp nơi, nói… nói sư phụ đã trở thành… trở thành độc chiếm của Vương Phác, còn muốn hiến cả Thánh giáo cho Vương Tướng quân làm đồ cưới…