Thiết Huyết Đại Minh
Chương 221 : Tan rã bạch liên giáo (2)
Ngày đăng: 19:34 19/04/20
Cung Càn Thanh Tử Cấm Thành, Bắc Kinh.
Sùng Trinh Đế đang đi tản bộ với Vương Thừa Ân, bỗng nhiên có tiểu thái giám vội vã tiến đến thì thầm vào tai Vương Thừa Ân mấy câu.
Sùng Trinh Đế đang thấm mệt, ngồi xuống nhà thủy tạ, hỏi:
- Thừa Ân, chuyện gì vậy?
Vương Thừa Ân nói:
- Vạn tuế gia, là chuyện này. Ban nãy Thái giám trấn thủ ở Nam Kinh đưa mật báo tới, nói hai cô gái Kiến Nô mất tích ở Tế Ninh lại xuất hiện.
- Thật sao?
Sùng Trinh Đế cũng không quan tâm đến hai cô gái Kiến Nô, chỉ buột miệng hỏi:
- Họ giờ ở đâu?
- Nam Kinh.
Vương Thừa Ân đáp:
- Hơn nữa đã trở thành ca kỹ của Tiêu Dao Tiên Cảnh rồi.
Sùng Trinh Đế ngạc nhiên:
- Tiêu Dao Tiên Cảnh?
Vương Thừa Ân vội trả lời:
- Vạn tuế gia, Tiêu Dao Tiên Cảnh chính là Câu lan viện mà Phò mã gia lập nên, nô tài Trương Tử An đưa thư về nói, hai cô gái Kiến Nô kia giờ đã trở thành gà đẻ trứng vàng trong tay Phò mã gia. Một tối họ có thể kiếm được năm ngàn lượng tiền bao đêm cho Phò mã gia.
- Ha ha, đây cũng là lẽ thường tình của con người mà.
Sùng Trinh Đế mỉm cười nói:
- Hai cô gái Kiến Nô này dù sao cũng là phi tử của thủ lĩnh Kiến Nô, mặc dù là dân tộc mọi rợ, thân phận không tôn quý, nhưng những khách phong lưu đó chẳng phải thích đồ mới mẻ sao, sao lại thích phong cảnh đó? Chúng thật không biết xót ngân lượng của mình, có điều… Vương Phác đúng là biết cách làm giàu.
Vương Thừa Ân nói:
- Vạn tuế gia. Nô tỳ lại lo rằng Phò mã làm như vậy liệu có khiến người Kiến Nô và Mông Cổ tức giận không? Nếu họ khởi binh trả thù thì đại sự không ổn.
- Chọc giận người Kiến Nô và người Mông Cổ?
Sùng Trinh Đế lạnh nhát nói:
- Thừa Ân ngươi quá lo lắng rồi, sự lo lắng này của ngươi hoàn toàn thừa.
Vương Thừa Ân nói:
Viên Thời Trung nói:
- Tiểu đệ đã hỏi qua danh y. Trên đời này không tồn tại thuốc độc phát tác định kỳ, cái mà yêu nữ đó định kỳ cho chúng ta uống mới là thuốc độc thật sự, có điều còn may không phải là kịch độc, cho nên chúng ta uống xong chỉ thấy đau bụng khó chịu, chứ không mất mạng.
Lý Thanh Sơn tức giận hỏi:
- Nói như vậy các huynh đệ đều bị yêu nữ đó đùa bỡn?
- Báo…
Lời vừa dứt, bỗng có tặc binh thân tín vào trướng bẩm báo.
- Đại tướng quân, Nhị tướng quân, Thánh cô tới rồi.
- Thánh cô? Là tiểu yêu nữ đó hả.
Lý Thanh Sơn căm hận nói.
- Tới đúng lúc lắm, lôi con tiểu yêu nữ lại đây.
- Lý huynh đứng nóng vội.
Viên Thời Trung giơ tay ngăn cản nói.
- Hay là xem dụng ý của tiểu yêu nữ trước rồi hãy nói.
- Ừ
Lý Thanh Sơn gật đầu, dặn dò tặc binh thân tín:
- Ngươi lập tức đi tìm năm mươi đao phủ mai phục ở hai bên hiên nhà, bất cứ lúc nào đợi lệnh.
- Vâng.
Tặc binh thân tín nhận lệnh đi.
Lập tức hai người Lý Thanh Sơn và Viên Thời Trung ra ngoài nha môn nghênh đón, chỉ thấy Biện Ngọc Kinh mặc áo trắng như tuyết đã khoan thai bước đến dưới sự bảo vệ của mười mấy kỵ nữ binh Bạch Liên, hai người cuống quýt bước đến chào:
- Thuộc hạ Lý Thanh Sơn (Viên Thời Trung), tham kiến Thánh cô.
Biện Ngọc Kinh xoay người xuống ngựa, chia tay ra lạnh nhật nói.
- Hai vị Tướng quân miễn lễ.
Phía sau Biện Ngọc Kinh, mười mấy kỵ nữ binh Bạch Liên cũng ào ào quay người xuống ngựa, tặc binh của Bạch Liên đã dắt ngựa đi, Lý Thanh Sơn vội chắp tay nói:
- Thánh cô mời vào trong.