Thiết Huyết Đại Minh
Chương 2312 : Được ăn cả ngã về Không (2)
Ngày đăng: 19:34 19/04/20
Lý Nham nói:
- Chân chính có sức chiến đấu trong quân ta chỉ có hơn ba vạn người, nhưng quan quân cũng không biết điểm này, thời điểm ngày mai quyết chiến, có thể phóng hết toàn bộ gần hai mươi vạn người trong thành ra ngoài thành, tại ngoài đông môn triển khai trận thế, đến lúc đó người tráng kiện thì bày trận ở phía trước, lão ấu phụ nữ và trẻ em thì bày trận ở phía sau. Phô trương thanh thế, quan quân cũng không biết hư thật của quân ta, tưởng rằng quân ta thật sự có hai mươi vạn đại quân, chưa chiến nhưng đã có thể ra oai áp chế đối phương.
- Ừm.
Tống Hiến Sách gật đầu, ngưng thanh nói:
- Đây cũng có thể xem là một biện pháp, lần này Vương Phác tuy rằng điều động năm vạn quan quân trở lên, nhưng tinh nhuệ chân chính có sức chiến đấu trong đó chẳng qua cũng chỉ có hơn một vạn lão binh hắn mang theo từ Đại Đồng. Số còn lại hẳn là vệ sở quân được điều tới từ các vệ sở, không đáng nhắc tới.
Lý Nham và Tống Hiến Sách cũng không biết Vương Phác và Tôn Truyền Đình đã thu thập năm vạn lính mới, còn tưởng rằng phần lớn quan quân đến đây là Vệ Sở quân được triệu tập từ các Vệ Sở.
Lý Nham nói:
- Cho nên, lấy ba vạn đối một vạn, chúng ta vẫn còn có cơ hội.
Tống Hiến Sách nói:
- Nhưng vấn đề là làm sao bảo hộ hai bên sườn và hậu phương? Thời điểm ngày mai quyết chiến, nếu kỵ binh của Vương Phác đánh vòng tới từ hậu sườn, nhất định sẽ khiến cho cánh sườn cùng với hậu trận của quân ta rối loạn, kéo theo phản ứng dây chuyền. Toàn bộ trận hình bị tan tác cũng hoàn toàn có khả năng.
Trong con ngươi Lý Nham xẹt qua tia điên cuồng, ngưng giọng nói:
- Vậy cũng đừng bảo hộ hai sườn và hậu phương.
- Cái gì?
Tống Hiến Sách thất thanh nói:
- Không bảo vệ hai sườn và hậu phương?
Lưu tặc kia lấy từ trong ngực ra một phong thư, nhìn Vương Phác lãnh đạm nói:
- Các hạ chắc hẳn chính là Vương Phác? Đây là chiến thư quân sư nhà ta lệnh cho ta chuyển giao!
- Chiến thư?
Vương Phác ngạc nhiên nói:
- Các ngươi muốn ước chiến với quân ta? Khi nào, địa điểm ở đâu?
- Trên thư đều có viết.
Lưu tặc vừa dứt lời liền ném thư tới Vương Phác, trầm giọng quát:
- Cầm đi!
Một phong thư mỏng manh, lưu tặc kia thuận tay ném đến lại tựa như phi tiêu, mang theo gió lạnh sưu sưu phóng thẳng đến yết hầu Vương Phác, Nộn Nương nữ cải nam trang, đứng hầu một bên nhanh chân tới trước một bước, khẽ quát một tiếng tiếp được phong thư, sau đó xoay người đưa cho Vương Phác. Vương Phác mở ra thư vội vã đọc, cười to nói:
- Tốt, mời ngươi hồi cáo Tống Hiến Sách và Lý Nham, trưa mai, bản tướng quân nhất định phụng bồi!
- Cáo từ.
Lưu tặc kia ôm quyền vái chào, xoay người nghênh ngang rời đi.
Vương Phác nhìn quanh chư tướng, cười ha hả nói:
- Xem ra Tống Hiến Sách và Lý Nham là chuẩn bị được ăn cả ngã về không rồi! Hai tên không biết sống chết này, cũng dám ước chiến quân ta, ngày mai vừa lúc cho bọn họ nếm thử một chút lợi hại của Hồng Di đại pháo và Phật Lãng cơ pháo, lại để cho những tân binh đản tử kia mở mang tầm mắt, cái gì mới là chiến tranh chân chính!