Thiết Huyết Đại Minh
Chương 2501 : Lập phúc vương? lập lộ vương? (1)
Ngày đăng: 19:35 19/04/20
Vị Kiểm thảo của Hàn Lâm Viện kia lạnh lùng liếc mắt nhìn Trương Hòa Thượng một cái, không chút run rẩy.
Năm ngón bàn tay phải của Trương Hòa Thượng đã siết chặt thành nắm đấm, lạnh lùng hỏi:
- Ngươi tên gì?
Vị Kiểm thảo Hàn Lâm viện kia lãnh đạm nói:
- Bổn quan đi không thay tên, ngồi không đổi họ, Kiểm thảo Hàn Lâm viện Phương Dĩ Trí!
- Phương Dĩ Trí?
Trương Hòa Thượng thoáng chốc cau mày, cái tên nghe có chút quen tai, hình như đã nghe Tướng quân nói đến.
Nghĩ đến đây, Trương Hòa Thương quay đầu nhìn Vương Phác, Vương Phác cũng vừa nghe được giọng nói của Phương Dĩ Trí, khẩn trương ra hiệu cho Trương Hòa Thượng đừng động thủ, dẫn người qua đây.
Phương Dĩ Trí này tuy chỉ là một Kiểm thảo Hàn Lâm viện thất phẩm cỏn con, nhưng lúc trước lại là người mà Vương Phác chấm. Tôn Truyền Đình vì vậy còn từng trình lên Sùng Trinh là cần người, chỉ đáng tiếc là Sùng Trinh Đế không chuẩn tấu, không ngờ hôm nay lại gặp nhau trong đại lao.
Trương Hòa Thượng ngước ngước cái đầu, lạnh lùng nói:
- Lão đại chúng ta mời ngươi qua đây.
Phương Dĩ Trí hừ một tiếng, quay đầu không để ý đến.
Trương Hòa Thượng cười hắc một tiếng, vươn bàn tay to nắm lấy áo của Phương Dĩ Trí xách y lên như một con gà. Phương Dĩ Trí dáng người gầy yếu, tứ chi không có lực, là kiểu thư sinh điển hình, sao có thể là đối thủ của Trương Hòa Thượng? Lập tức cả người liền bị nâng lên không, giãy giụa thế nào cũng không thoát khỏi bàn tay to của Trương Hòa Thượng.
Hai mươi mấy quan viên còn lại thấy vậy sớm đã sợ đến vãi ra quân, còn ai dám ngăn cản?
Trương Hòa Thượng mang Phương Dĩ Trí đi đến trước mặt Vương Phác, ném Phương Dĩ Trí xuống đống cỏ. Lúc Phương Dĩ Trí đang muốn chửi ầm lên, Vương Phác hạ giọng nói:
- Phương kiểm thảo, ngươi muốn liên lụy Thái Tử Gia sao?
- Ngươi là ai?
Phương Dĩ Trí biến sắc, ngưng giọng hỏi:
- Làm sao biết Thái Tử Gia đang ở đây?
Kỳ thực Phương Dĩ Trí biết mặt Vương Phác, Sùng Trinh Đế đã vì Vương Phác mà hai lần thết đãi các quan viên lớn nhỏ trong Kinh, Phương Dĩ Trí đều có mặt, y đã từng gặp mặt Vương Phác, chẳng qua là Vương Phác hiện cố ý vò rối tóc, lại bôi tèm nhèm lên mặt, cho nên trong nhất thời không nhận ra.
Vương Phác thản nhiên cười, không đáp mà hỏi ngược lại:
- Ngài xem ta là ai?
Phương Dĩ Trí nhìn kỹ Vương Phác lần nữa thì nhận ra, bỗng chốc biến sắc, thấp giọng nói:
- Vương tướng quân?
- Phương kiểm thảo.
Vương Phác nhẹ nhàng vuốt cằm, hỏi:
- Ngoài ngài ra, ở đây còn ai nhận ra Thái Tử Gia không?
- Hầu hết đều nhận ra.
Gã mạc liêu nói:
- Chính là cái đêm đó quân ta vào Kinh.
- Cái đêm mà quân ta vào Kinh?
Ngưu Kim Tinh trầm ngâm, nói:
- Tên Trương Hòa Thượng này sao lại xuất hiện ở Triều Dương môn vào đêm đó? Lẽ nào là Vương Phác phái y đến? Còn Vương Phác thì vì sao lại phái y đến Bắc Kinh? Chẳng lẽ là vì cứu Sùng Trinh, hoặc giả là muốn cứu A, bổn tướng nhớ là Vương Phác hình như là phò mã của Trương Binh công chúa, phải không?
- Đúng vậy ạ.
Gã mạc liêu nói:
- Vương Phác còn từng chống lại thánh chỉ vì Trần Viên Viên, việc này thiên hạ đều biết.
- Đúng là vậy!
Ngưu Kim Tinh vỡ đùi, quả quyết nói:
- Xem ra Trương Hòa Thượng này là phụng mệnh Vương Phác đến cứu Trương Bình công chúa, Thái Tử Chu Từ Lãng và Vĩnh Vương, Định Vương hết tám phần cũng ở cùng một chỗ với tên khốn này Ây da, khoan đã, lúc trước không phải ngươi nói lão già Chu Khuê kia thấy Vương Phác cũng đến Bắc Kinh sao?
- Đúng vậy.
Gã mạc liêu vỗ trán, kêu lên:
- Ty chức chẳng phải là vì việc này mới đi điều tra sao? Nói như vậy Vương Phác hẳn cũng ở trong đám người này. Lúc ấy bọn chúng đang sắp ra khỏi thành, thì lại bị tên Kinh Mậu Thành kia ngăn cản, rồi lại bị Lý Hổ bắt Ôi Thừa tướng, phải khẩn trương phái người đuổi theo!
- Khoan đã.
Ngưu Kim Tinh lắc đầu nói:
- Không cần đuổi theo.
- Không cần đuổi?
Gã mạc liêu ngạc nhiên nói:
- Vì sao vậy ạ?
Trên mặt Ngưu Kim Tinh bỗng lóe ra một tia sát khí, cười lạnh:
- Bởi vì chuyện này đã liên quan đến Lý Nham!
Đối với Lý Nham và Ngưu Kim Tinh, gã mạc liêu đã biết rõ, vừa nghĩ đến, chợt nói:
- Ý Thừa tướng nói là mượn cơ hội diệt trừ Lý Nham?
Ngưu Kim Tinh không phải là Lý Nham. Lý Nham xem Vương Phác như cái loạn trong lòng của nghĩa quân, nhưng Ngưu Kim Tinh lại xem Lý Nham là cái họa trong lòng của mình. Đối với Ngưu Kim Tinh mà nói, Vương Phác không phải là vấn đề, mà Lý Nham lại là chướng ngại vật cản trở y nhập các phong tướng trong tương lại. Ở trong quân lưu tặc, người có thể được Ngưu Kim Tinh xem là mối uy hiếp quả thật không ít, mà Lý Nham chính là kẻ ghê gớm nhất.
Vì muốn dồn Lý Nham vào chỗ chết, Ngưu Kim Tinh không tiếc buông tha cho Vương Phác và Chu Từ Lãng.
Thả Vương Phác và Chu Từ Lãng đi, Ngưu Kim Tinh không cho rằng tàn Minh còn có thể khơi dậy sóng gió gì. Theo y thấy, Đại Thuận triều thay thế Đại Minh triều đà là ý trời khó cãi, chỉ cần giải quyết xong Ngô Tam Quế ở Sơn Hải Quan, sau đó lại phái một viên Thượng tướng lãnh quân nam chinh, thì có thế gió thu lay rụng lá vàng mà dẹp yên Giang Nam.