Thiết Huyết Đại Minh
Chương 2522 : Thái tử thật giả (2)
Ngày đăng: 19:35 19/04/20
Tiếp nhận vụ án dán cáo thị "Bảy điều không thể lập", phủ doãn phủ Ứng Thiên Ngụy Đại Bản không dám chậm trễ, đi suốt đêm đến hành dinh Tổng đốc Chiết Trực thăm hỏi Tôn Truyền Đình. Kỳ thực Ngụy Đại Bản vốn dĩ muốn đi thăm hỏi Vương Phác, nhưng đáng tiếc Vương Phác không có ở đây, nên y cũng chỉ có thể đi thăm hỏi Tôn Truyền Đình, dù sao thì Tôn Truyền Đình cũng là cha nuôi của Vương Phác.
Gặp mặt, hành lễ xong.
Ngụy Đại Bản đi thẳng vào vấn đề:
- Đại nhân, vụ án dán cáo thị rốt cuộc là có cần phải tra rõ hay không?
Tôn Truyền Đình nói:
- Phải tra rõ, nhưng giờ thì không thể.
Kỳ thực tám chữ này là Liễu Như nói cho Tôn Truyền Đình. Vụ án dán cáo thị đả kích cơ hội tuyệt vời của phục xã Đông Lâm, án này đương nhiên là phải điều tra rõ, lôi toàn bộ kẻ đứng sau giật dây, nhưng hiện tại vẫn chưa phải lúc tra rõ ngọn nguồn, bởi vì đại cục chưa định! Chỉ có chờ Thái Tử về đến Nam Kinh, kế tục đại nghiệp, mới là thời điểm tốt để tra rõ án này.
Ngụy Đại Bản nghe xong thì trở nên mù mịt, bối rối nói:
- Đại nhân, ý của ngài là
- Chính là tám chữ này.
Tôn Truyền Đình mỉm cười, nói:
- Đây cũng là ý của tên tiểu tử thúi Vương Phác kia, ngươi trở về nghỉ ngơi cho khỏe đi.
- Vâng.
Ngụy Đại Bản khẩn trương ôm quyền thở dài nói:
- Hạ quan cáo lui.
Chuyện lập tân quân cứ thế mà dừng lại, rồi lại trôi qua thêm ba ngày nữa.
Phủ Ứng Thiên điều tra án dán cáo thị vẫn không hề có tiến triển, điều này khiến cho Mã Sỹ Anh rất là nóng giận, nhưng không đợi Mã Sỹ Anh chạy tới phủ Ứng Thiên tạo áp lực, Tổng binh ba trấn Lưu Trạch Thanh, Cao Kiệt, Lưu Lương Tá cùng nhau dâng thư đến trên án của y.
Đúng như Chu Tiêu dự liệu, trong con mắt của đám người Lưu Trạch Thanh chỉ có lợi ích, căn bản là không trung thành gì với Mã Sỹ Anh. Những người được phục xã Đông Lâm phái ra thêm mắm dặm muối vào bảy việc xấu của Phúc Vương phần khích đến độ giống như đang bình văn vậy. Ba tên vũ phu Lưu Trạch Thanh, Cao Kiệt, Lưu Lương Tá nghe xong giận tiếp mặt, liên tục nói rằng nếu như để người như thế này làm Hoàng Đế, giang sơn này của Đại Minh còn có thể trông cậy được hay sao?
Thêm vào sự ngầm hứa hẹn của phục xã Đông Lâm, một khi Lộ Vương đăng cơ xưng đế, ba trấn Giang Bắc có công định sách, tương lai phong Hầu phong Vương không phải là không có khả năng, mong muốn của võ tướng là gì? Chẳng phải là phong Vương phong Hầu phong vợ cơ hay sao? Lưu Trạch Thanh, Cao Kiệt và Lưu Lương Tá không chút do dự đã đâm sau lưng Mã Sỹ Anh một đao.
Tình thế vì vậy mà đột ngột chuyển biến, Mã Sỹ Anh rất nhanh đã thay đổi thái độ.
Mã Sỹ Anh không thay đổi thái độ cũng không xong. Tổng binh ba trấn Lưu Trạch Thanh, Cao Kiệt, Lưu Lương Tá đã vượt qua cả Tổng đốc Phượng Dương về việc gây áp lực đối với quan trường Nam Kinh rồi, hơn nữa trong tay bọn họ có đòn hiểm là hai mươi vạn đại quân! Nếu như Mã Sỹ Anh không thay đổi lập trường, đến lúc đó phục xã Đông Lâm chắc chắn sẽ làm thịt y, ngay cả cháo cũng không có mà húp nữa.
Nha môn Binh bộ Nam Kinh, Sử Khả Pháp lại triệu tập quan viên từ lục phẩm ở Nam Kinh, thảo luận việc lập tân quân.
Sử Khả Pháp nhìn quanh đại sảnh, cất cao giọng nói:
- Còn Phò mã Đô úy thì sao?
Trên mặt Chu Tiêu hiện ra một chút xấu hổ, nói:
- Siêu phẩm.
Vương Phác lớn tiếng quát:
- Một tên Chủ sự lục phẩm cỏn con, cũng dám đứng trên đại sảnh nghị sự mà ngang nhiên quát tháo Phò mã Đô úy siêu phẩm. Ngươi cũng là người từng đọc sách thánh hiền, luân thường cương tự của ngươi đâu rồi, lễ nghi liêm sỷ của ngươi đâu rồi?
Khuôn mặt của Chu Tiêu thoáng đỏ thoáng trắng, bị Vương Phác trách mắng đến nỗi không nói nên lời.
Tiền Khiêm Ích liền bước ra giảng giải:
- Chu đại nhân cũng là nhất thời nóng nảy, xin Phò mã gia đừng chấp nhặt?
Sử Khả Pháp sai người mang tọa cho Vương Phác, rồi nói tiếp:
- Vừa rồi Chu đại nhân tuy có dùng lời lẽ lỗ mãng, nhưng lời đại nhân nói vẫn có lý. Ba trấn Giang Bắc và tân quân của đại doanh Yến Tử Cơ đều là quân đội của Đại Minh triều, theo lý phải chống với giặc ngoài, tuyệt không thể tự chém giết lẫn nhau, cho nên bổn quan cảm thấy ý kiến của Tổng binh ba trấn Giang Bắc không thể không suy xét
- Không cần suy xét.
Không đợi Sử Khả Pháp nói xong, Vương Phác liền lạnh lùng nói:
- Thái Tử còn tại thế, Phúc Vương, Lộ Vương căn bản không có tư cách kế vị!
- Hả?
- Cái gì, Thái Tử còn tại thế?
- Không thể nào, Thái Tử không phải đã sớm chết trong tay lưu tặc rồi sao?
- Trời xanh có mắt, trời xanh có mắt!
Lời nói của Vương Phác vừa dứt, trong đại sảnh liền nổ ra những cảm xúc, có người vui mừng, có người kích động, cũng có những người thần sắc âm trầm tỏ vẻ không tin, ngay cả Binh bộ Thượng thư Sử Khả Pháp cũng mất bình tĩnh, kích động đứng dậy hỏi Vương Phác:
- Vương đại nhân, lời ngài nói là thật sao?
- Đương nhiên là thật.
Vương Phác quay đầu lại khẽ vẫy tay, cao giọng nói to:
- Cho mời Thái Tử!