Thiết Huyết Đại Minh

Chương 2561 : Cái chết của lý nham (1)

Ngày đăng: 19:35 19/04/20


Tử Cấm Thành, Đông Hoa môn.



Lúc Ngưu Kim Tinh đang chuẩn bị đi Văn Hoa điện yết kiến Lý Tự Thành, bỗng nhìn thấy mấy tên thân binh của Sấm Vương ngoài Đông Hoa môn ngăn cản một tên tướng lĩnh nghĩa quân. Ngưu Kim Tinh nhìn kỹ lại, đó chẳng phải là Thiên tướng Kinh Mậu Thanh dưới trướng Lý Nham sao? Vẻ mặt của Kinh Mậu Thanh rất lo lắng, nhưng mấy tên thân binh kia thì nói thế nào cũng không cho y vào.



Ngưu Kim Tinh tằng hắng một tiếng, tiến lên hỏi:



- Chuyện gì thế này, nhốn nháo cái gì mà nhốn nháo?



Một tên thân binh ôm quyền bẩm:



- Bẩm Thừa tướng, gã này nói là Thiên tướng trướng tiền của Lý Nham tướng quân, ầm ĩ rằng muốn gặp Đại Vương, nhưng hỏi y có gì là chứng minh hay không thì lại không có.



Kinh Mậu Thành liếc nhìn sang Ngưu Kim Tinh, lập tức vui vẻ nói:



- Thừa tướng, ngài mau nói với bọn họ, mạt tướng thật sự là Thiên tướng dưới trướng Lý Nham tướng quân, có việc gấp phải bẩm báo với Đại Vương.



- Việc gấp?



Ngưu Kim Tinh vuốt vuốt chòm râu dưới cằm, hỏi:



- Việc gấp gì? Mấy hôm nay tâm tình của Đại Vương rất là tồi, ngươi cứ lỗ mãng như vậy mà xông vào, khó tránh chuốc vạ vào thân, không bằng như vầy đi, ngươi nói trước với bổn tướng, rồi bổn tướng sẽ thay ngươi bẩm báo với Đại Vương.



Kinh Mậu Thanh khó xử nói:



- Việc này



- Sao?



Ngưu Kim Tinh lãnh đạm nói:



- Chẳng lẽ ngươi không tin bổn tướng?



- A, đương nhiên là không phải.



Kinh Mậu Thanh vội nói:



- Kỳ thực cũng không có việc gì gấp, chẳng qua chỉ là Tướng quân bị trọng thương, cho nên ra lệnh cho mạt tướng chạy đến Bắc Kinh, chuyển cáo một lời với Đại Vương. Tướng quân nói, bất kể như thế nào xin Đại Vương cũng phải tử thủ Bắc Kinh, yên lặng chờ đợi đại quân các tỉnh Sơn Tây, Thiểm Tây, Sơn Đông, Hà Nam đến chi viện.



- Hả?



Giọng nói của Ngưu Kim Tinh trở nên ngưng trọng:



- Lý Nham tướng quân bị trọng thương, hiện giờ Tướng quân đang ở đâu?



Kinh Mậu Thành nói:



- Đã chạy về phía Thiên Tân, tính là hội hợp với đại quân Sơn Đông, Hà Nam, sau đó trở lại Bắc Kinh.



- Được rồi.



Ngưu Kim Tinh nói:



- Đề nghị của Lý Nham tướng quân, bổn tướng nhất định sẽ chuyển cáo đến Đại Vương, ngươi có thể trở về.



- Đa tạ Thừa tướng.



Kinh Mậu Thành ôm quyền vái chào, xoay người nghênh ngang rời đi.
- Tuy rằng chỉ là suy đoán, nhưng vi thần cho rằng hẳn là như thế.



- Vì sao?



Lý Tự Thành bực tức nói:



- Tại sao Lý Nham phải làm vậy?



Ngưu Kim Tinh nói:



- Nếu như liên hệ việc thả Thái Tử tàn Minh và đề nghị Vạn Tuế tử thủ Bắc Kinh lại với nhau, âm mưu của Lý Nham liền rõ ràng rành mạch rồi! Hắn muốn nghĩa quân chúng ta cùng Kiến Nô lưỡng bại câu thương, sau đó để cho tàn Minh ngồi làm ngư ông đắc lợi! Đủ loại manh mối cho thấy, Lý Nham sớm đã ngầm cấu kết với tàn Minh rồi, thậm chí là từ lúc ở Đại Đồng, Lý Nham cũng đã đầu hàng Đại Minh rồi.



- Đáng ghét, đúng là thứ ăn cây táo rào cây sung mà!



Lý Tự Thành phẫn nộ đấm hai đấm, quát:



- Lập tức phái người đi Thiên Tân tróc nã Lý Nham, nếu dám chống cự, giết chết tại chỗ! Sau đó sai Lý Hổ lãnh thay đội quân này hội hợp ở Bắc Kinh!



Ngưu Kim Tinh khom người phục tùng, cười âm hiểm, nói:



- Vi thần lĩnh chỉ.



Nam Kinh.



Bên trong Hoàng Thành vốn dĩ có kiến trúc Hoàng cung được tu sửa vào thời kỳ Hồng Vũ Đế, vẫn còn có Thái giám chăm sóc. Sau khi tu sửa chút ít, Thái Tử, Vĩnh Vương, Định Vương và Công chúa Trường Bình liền chuyển từ quân doanh Yến Tử Cơ vào ở trong Hoàng cung.



Thái giám lưu thủ Nam Kinh Trương Tử An nhanh chóng trở thành Ti Lễ Giam Chưởng ấn Thái giám, Thái giám phòng thủ Phượng Dương và Thái giám phòng thủ Dương Châu Hàn Tán Chu đã trở thành Ti Lễ Giám Chấp bút Thái giám. Ngoài ra còn có các Quặng giám, Thuế giám, Diêm giám, nha môn đã triệu hồi hơn một trăm tiểu Thái giám đến chăm sóc cho cuộc sống hàng ngày của bốn người tỷ đệ Công chúa Trường Bình.



Kỳ thực, bốn tỷ đệ Công chúa Trường Binh thật đáng thương. Công chúa Trường Bình lớn nhất mới mười sáu tuổi, Thái Tử mười bốn tuổi, Vĩnh Vương mười hai tuổi, Định Vương nhỏ nhất mới sáu tuổi, lại cùng lúc mất đi cả phụ thân và mẫu thân, ở Nam Kinh bọn họ lại không quen biết ai, chỉ có một đám Thái giám nam không ra nam, nữ không ra nữ sớm chiều bầu bạn cùng họ.



Bốn tỷ đệ từ nhỏ ăn ngon mặc đẹp đã nếm trải tư vị nước mất nhà tan. Công chúa Trường Bình Chu Vi Như dường như đã trưởng thành trong một đêm. Hằng ngày, ngoại trừ đốc thúc Thái Tử, Vĩnh Vương học tập, còn phải trông chừng Định Vương vui chơi, ngủ nghỉ, dùng đôi vai non nớt của nàng để gánh lấy trách nhiệm chăm sóc cho ba người đệ đệ.



Lúc Vương Phác cùng với Trương Tử An, Hàn Tán Chu và Lư Cửu Đức đi đến tẩm cung cung thỉnh Thái Tử thượng triều, Công chúa Trường Binh đang đích thân mặc long bào cho Thái Tử. Hôm nay là ngày tốt do Lễ bộ chọn ra, Thái Tử Chu Từ Lãng mười bốn tuổi sẽ đăng cơ xưng đế, trở thành vị Hoàng Đế thứ mười bảy của Đại Minh triều.



- Thái Tử Gia.



Trương Tử An ôm mấy quyền sớ quỳ xuống trước mặt Chu Từ Lãng, nịnh bợ:



- Mấy vị đại nhân của Lễ bộ nghĩ ra mấy cái niên hiệu, thỉnh Thái Tử Gia lựa chọn.



Thái Tử trẻ tuổi mang vẻ mặt do dự, nói:



- Đọc đi!



- Nô tài tuân chỉ.



Trương Tử An trả lời một tiếng, mở từng quyển sớ ra, đọc to lên:



- Hoằng Lịch, Vĩnh Lịch, Long Bình, Vĩnh Hưng, Long Vũ



- Được cái này được.



Thái Tử nói:



- Long Vũ rất hay, chọn Long Vũ đi.