Thiết Huyết Đại Minh
Chương 271 : Hai người yêu nhau (2)
Ngày đăng: 19:35 19/04/20
- Hồng Nương.
Vương Phác ôm Hồng Nương Tử lật người lên, đưa thân thể mềm mại đẫy đà của nàng đặt dưới háng, sau đó đưa tay ra ôm lấy khuôn mặt nõn nà của Hồng Nương Tử, thâm tình nói:
- Lý Nham đã chết rồi, huống hồ hắn ta đã viết thư bỏ vợ từ bỏ nàng rồi, cho nên bây giờ nàng là người tự do.
Đôi mắt đẹp của Hồng Nương Tử ngấn lệ, lắc đầu nói:
- Trượng phu sau khi chết thê tử phải thủ tiết.
- Chó má!
Vương Phác tức giận mắng to.
- Đây đều là lời nói dối của cái lão khốn kiếp Chu Hi kia, lão ta miệng đầy tam cương ngũ thường, luân lý đạo đức, yêu cầu người khác tam tòng tứ đức, thủ kinh cầm lễ, nhưng lão ta thì sao? Cái lão súc sinh nay ngay cả con dâu mình cũng đều vụng trộm! Ta không hiểu, lời của lão súc sinh không bằng loài cầm thú như vậy nói ra, sao lại được người ta ca tụng là khuôn vàng thước ngọc chứ?
Vương Phác nói lý luận phản đạo khiến Hồng Nương Tử ảm thấy khiếp sợ, hạ giọng nói:
- Lẽ nào Chu Tử nói không đúng sao?
- Tất nhiên không đúng!
Vương Phác nói.
- Lão súc sinh này nếu nói đúng, sao lão ta còn gian dâm với con dâu?
Hồng Nương Tử không tin nói:
- Sao ngài biết Chu Tử đã từng gian dâm với con dâu hắn?
- Nói về lão súc sinh này chẳng thú vị chút nào.
Vương Phác lắc đầu nói.
- Ở đời Tống trước đây, Trác Văn Quân bỏ trốn trong đêm với Tư Mã Tương Như còn bị người đời sau truyền tụng làm giai thoại, sao không thấy có người đâm vào cột sống của nàng ta? Chỉ là tới sau đời Tống, đặc biệt là sau khi lão súc sinh Chu Hi xuất hiện, quả phụ mới bị buộc thủ tiết sau trượng phu chết đi, tiếu phu tái giá mới không bị thế tục bàn tán.
Hồng Nương Tử khẽ gật đầu, bởi vì Vương Phác nói đều là sự thật.
- Bây giờ người chắc là đắc ý rồi.
- Khụ khụ.
Vương Phác giả bộ vẻ mặt đau khổ, cầu xin tha thứ:
- Nương tử tha mạng.
Trong đôi mắt đẹp của Hồng Nương Tử bỗng trở lên dịu dàng, buông tay ra, lấy lòng bàn tay ấm nóng nhẹ nhàng xoa nắn chỗ đùi Vương Phác bị véo, dịu dàng nói:
- Hầu gia, ta muốn trở về Hà Nam.
Trong lòng Vương Phác hiểu, hắn biết Hồng Nương Tử còn có tâm nguyện chưa xong.
Trước khi chưa giết chết Lý Tự Thành báo thù cho Lý Nham, Hồng Nương Tử không thể yên tâm ở bên cạnh hầu hạ Vương Phác được.
- Nàng đừng vội đi.
Vương Phác nói.
- Trở về ta sẽ cho Đường Thắng phi ngựa về Nam Kinh thay cho Hòa Thượng, chờ Hòa Thượng tới nàng hãy về cùng hắn. Sau này có chuyện gì nàng có thể nhờ Hòa Thường báo cho ta. Mặt khác, Hòa Thượng rất hiểu luyện binh, hắn có thể giúp nàng huấn luyện quân đội.
- Vâng.
Hồng Nương Tử nhu thuận đáp.
- Ta nghe theo ngài.
Vương Phác liền hỏi:
- Hồng Nương, tình cảm giữa nàng và Lý Nham chẳng phải là rất tốt sao? Vì sao sau này lại gây chuyện tới mức đó?
Chuyện này đã khiến Vương Phác suy nghĩ rất lâu rồi, nhưng hắn không dám hỏi, hôm nay thấy tâm tình Hồng Nương Tử rất vui, hơn nữa khúc mắc cũng đã được cởi bỏ rồi, không kìm được lòng liền hỏi.
Sắc mặt Hồng Nương Tử liền u ám, bộ dạng phục tùng không nói.