Thiết Huyết Đại Minh

Chương 387 : Hẹn hò (2)

Ngày đăng: 19:37 19/04/20


Ngay khi ở Khai Phong, Hồng Nương Tử đã nghe nói không ít chuyện tình ái của Vương Phác.



Ngoại trừ Trần Viên Viên nghiêng nước nghiêng thành, các danh viện Tần Hoài như Đổng Tiểu Uyển, Liễu Như Thị, Lý Thập Nương, Khấu Bạch Môn, Cố Mi, Lý Hương Quân đều trước sau trở thành độc chiếm của Vương Phác ra thì ở Tần Hoài tươi đẹp rực lửa của Giang Nam hình như chỉ còn lại Ngọc Kinh đạo cô là không trở thành người đàn bà của Vương Phác, bên cạnh Vương Phác có quá nhiều tài nữ, mỹ nữ và diễm nữ, trong lòng chàng còn có Hồng Nương Tử nàng không?



Hồng Nương Tử từ lâu đã nghe nói những danh viện Tần Hoài này giỏi ca múa, khéo hiểu lòng người, là khả nhân nhi đệ nhất thiên hạ, còn Hồng Nương Tử nàng lại không biết gì cả, chỉ là một cô gái hoang dã biết múa đao xách kiếm, đánh đánh giết giết, hơn nữa… Hồng Nương Tử nàng còn là một quả phụ đã mất chồng, đâu đọ được với họ?



Bất giác, gương mặt ửng đỏ của Hồng Nương Tử phai đi, giữa hai đầu lông mày trùm lên một nỗi u oán.



Trong lúc thấp thỏm bất an thì đã tới bên ngoài trấn Trương Thu, Hồng Nương Tử đã nhìn thấy binh lính quân trung ương đứng gác ngoài trấn, hai tên lính cầm súng kíp lưỡi lê, giống như tiêu thương đứng sừng sững trong gió rét, bông tuyết rơi đầy trời đã phủ một lớp dày lên áo khoác bông của họ, thậm chí ngay cả lông mi của họ cũng dính đầy vụn băng, nhưng họ lại bất động như tượng.



Hồng Nương Tử quay đầu lại dặn dò thân binh phía sau:



- Các ngươi ở ngoài trấn chờ ta, không cần đi theo ta vào.



Đội trưởng thân binh vội la lên:



- Phu nhân, Nhị tướng quân đã nói, ty chức phải bảo vệ người không rời nửa bước.



Đôi lông mày lá liễu của Hồng Nương Tử thoáng cau lại nói:



- Nhị tướng quân đã nói! Nhị tướng quân nói gì?



- Ấy…



Đội trưởng thân binh vội nói:



- Ty chức thân là đội trưởng thân binh của phu nhân, có trách nhiệm bảo vệ an toàn của phu nhân.




Con trai Tô Khắc Tát Cáp của Tô Nạp nói:



- Nếu không được vào thành nghỉ ngơi, các tướng sĩ không chết mệt thì cũng sẽ chết cóng.



Đa Đạc bỗng nhiên giơ tay, nghiêm trang nói:



- Muốn công thành, nhưng đợi đến tối.



- Buổi tối?



Tô Nạp hỏi:



- Chủ tử có diệu kế gì?



Đa Đạc chỉ tay về sông Vệ, cười gằn nói:



- Các ngươi trông kìa, sông Vệ đã bắt đầu kết băng.



Tô Khắc Tát Cáp nói:



- Chủ tử muốn công thành từ Thủy môn? Nhưng cảnh giới của quân Minh trong thành rất nghiêm ngặt.



- Bản vương tự có cách.



Ánh mắt Đa Đạc lộ vẻ dữ tợn, gọi cha con Tô Nạp, Tô Khắc Tát Cáp tới trước mặt dặn dò một lượt như thế, cha con Tô Nạp và Tô Khắc Tát Cáp liên tục gật đầu, nhận lệnh đi.