Thiết Lập Này Hỏng Rồi
Chương 118 : Khuyên nhủ
Ngày đăng: 01:17 22/04/20
Mặc dù ánh sáng bên ngoài rất đầy đủ, nhưng thời gian trên phi thuyền vẫn tuân theo thiết lập ban đầu, hiện tại vừa mới vào đêm, ánh sáng xuyên qua tấm kính thủy tinh đã được điều tiết, trong phòng dần dần tối xuống.
Trước khi họ hạ cánh, Tống Minh Uyên đã triệu tập các tân sinh để mở một cuộc họp, nói cặn kẽ những việc cần làm và chia nhóm, sắp xếp thời gian hoạt động, sau đó mọi người giải tán tự chuẩn bị, nghỉ ngơi đầy đủ, nghênh đón thử thách phía sau, bởi vậy người nào đó lấy bưu kiện xong về phòng là không có ý định ra ngoài nữa.
Bạch Thời bóng gió hỏi được sự thật, trái tim nhỏ run rẩy, lá gan cũng run rẩy ôm hai quả trứng đồ chơi làm tổ trên giường, yên lặng nghe tiếng nước vọng ra từ phòng tắm, trong đầu lập tức giãy dụa điên cuồng.
Vừa nghĩ tới khả năng và sức bền khủng bố của đại ca, vào lúc này nên chạy mới phải, nhưng lại nghĩ chạy được một ngày nhưng không chạy được hai ngày, chạy được hòa thượng chứ không chạy được miếu, huống chi nếu chạy đảm bảo cái kết sẽ còn thảm thiết hơn, H cao lên mười lần đó, mười lần đó nha!
Thế nhưng mà không chạy thì tuyệt đối sẽ bị đè, như này như nọ rồi lại như kia… Cậu im lặng rúc vào góc, nghĩ lại, chẳng phải cậu đã sớm có giác ngộ hoa cúc sẽ bị hái sao? Dù gì cũng đánh không lại, càng không định xuống tay, dứt khoát nằm im là được, đại ca đẹp trai như vậy, dáng người cũng đẹp như vậy, trên thực tế sức bật còn kinh người, nhất định trên giường sẽ… Mẹ nó, không được tưởng tượng!
Bạch Thời vùi mặt liệt vào trong gối, chỉ cảm thấy thiết tháo như một con chó hoang đứt xích một đi không trở lại, mịa, đến cùng thì tại sao cậu phải xoắn xuýt như vậy, nếu đại ca không phải là nhân vật phản diện thì tốt quá.
Đợi đã nào! Cậu bỗng nhiên hoàn hồn, thế giới này biết thay đổi đó, tới các em gái cũng không tiếp tục là hậu cung nữa rồi, nếu như đại ca không còn là nhân vật phản diện, liệu thế giới có tạo ra một nhân vật phản diện mới không? Đối với nhân vật phản diện mới, chắc cậu có thể ra tay được, đến cùng đó cậu và đại ca cùng đánh người ta, cuối cùng leo lên đỉnh thế giới có được không hả?
Không không đợi một chút, nếu cậu thành công giết hết nhân vật phản diện, lúc tỉnh lại đã thấy mình về nhà thì phải làm sao đây?
—— Mẹ kiếp, quả thực càng nghĩ càng phiền hơn!
Bạch Thời lại làm tổ một lát, bỗng nhiên bàng hoàng phát hiện tiếng nước trong phòng tắm đã ngừng, đại não nóng lên, mở cửa chạy ra ngoài không chút nghĩ ngợi, sau đó chạy được vài bước, phát hiện mình đang đi chân trần hơn nữa còn mặc áo ngủ, lập tức dừng lại, hình như người đi ngang qua xung quanh cũng đang nhìn cậu, chớp mắt mấy cái, cứ có cảm giác mình giống thần kinh, liền từ từ lết về.
Mấy người xung quanh đã kinh sợ lắm rồi, má, mi đang mặc áo ngủ của nam thần sao? A a a mau cởi xuống cho ta! Không cởi thì bọn ta sẽ ra tay đó! Mịa, đi ra một tí rồi lại đi vào, tiểu yêu tinh, mi đang khoe khoang à! Đù, bọn ta muốn cùng chết với mi a a a!
Họ hoàn toàn không nhịn được nữa rồi, muốn tiến lên bàn luận về cuộc đời với cậu, ví dụ như là đừng có vô liêm sỉ quấn lấy nam thần nữa, nhưng vừa ngẩng đầu đã thấy Tống học trưởng, lập tức sững sờ.
Lúc này Tống Minh Uyên đang đi tới cửa, thực ra lúc nãy anh chỉ quấn mỗi cái khăn tắm trên eo, kết quả lại phát hiện cửa phòng mở rộng, mà bạn nhỏ ngốc manh nào đó đã biến mất, hơi dừng lại một chút, tiện tay khoác áo ngủ vào đuổi theo, ngay sau đó gặp người nào đó đang lết về, liền rũ mắt nhìn cậu.
Mịa, không hề từ bỏ luôn, quả nhiên cốt truyện không đảo ngược, anh định hủy diệt thế giới hả… Bạch Thời cảm thấy trái tim tan nát, im lặng vài giây, mạch suy nghĩ đột nhiên trùng khớp với vị tướng quân nào đó một cách kỳ lạ, thành khẩn khuyên nhủ: “Đại ca, thế giới này vẫn tốt đẹp lắm.”
Tống Minh Uyên: “…”
“Thật đấy.” Bạch Thời nghĩ nghĩ, “Hay là mai chúng ta cùng ngắm mặt trời mọc… Ưm không…”
“Anh thấy em đã nghỉ đủ rồi.” Tống Minh Uyên túm chặt eo Bạch Thời không cho cậu né tránh, lại hôn cậu thật sâu. Trước khi ý thức tiếp tục hỗn loạn, Bạch Thời còn phẫn hận cào ga giường, trong đầu nghĩ: tui không tin, vì để cho thế giới hòa bình một chút, cậu dứt khoát quyết liệt bước vào con đường cải tạo đại ca!
Hành tinh này ngày ngắn đêm dài, chênh lệch nhiệt độ trong ngày không khác mấy, nhưng chứa rất ít dưỡng khí, không thích hợp cho loài người sinh sống. Nhiệm vụ của năm nhất là thu thập những gì nhà trường đã dặn, hạng mục những việc cần làm tương đối nhiều, địa điểm sinh trưởng của chúng rất lẫn lộn, nếu như may mắn, đại khái chỉ cần nửa tháng là thu thập xong.
Phi thuyền không đỗ ở đây, mà đỗ ở hành tinh phụ cận, đợi đến khi tất cả các nhóm nhỏ hoàn thành nhiệm vụ mới quay lại, cho nên việc ăn ở những ngày này đều do thành viên của các nhóm tự giải quyết.
Lúc Bạch Thời mở mắt, Tống Minh Uyên đã dậy từ rất lâu, hơn nữa đã tắm rửa xong xuôi, thay một bộ y phục tác chiến màu đen, nổi bật lên dáng người cao ngất và sự đẹp trai của anh. Bạch Thời nhìn với bản mặt vô cảm, yên lặng kéo hai quả trứng đồ chơi vào trong chăn, xoay người ngủ tiếp.
Tống Minh Uyên nhìn thấy bộ dạng của bản nhỏ này phản chiếu trong gương, đáy mắt lóe lên nét vui vẻ, đi qua ôm người nào đó lên, nói cho cậu biết phi thuyền phải rời đi, họ và các giáo sư tạm thời ở trong lều.
Mẹ nó, đã biết phải dậy sớm mà còn hành hạ tui như thế hả? Bạch Thời co lại vào trong chăn: “… Anh đi đi, em đi cùng phi thuyền.”
“A Bạch?”
Bạch Thời không để ý đến anh, cậu mới ngủ được bao lâu chứ, mịa, thời gian này thật sự không thể sống được mà, rời khỏi đây thì tốt hơn, tất cả mọi người sẽ yên tĩnh một chút.
Tống Minh Uyên nhìn cậu vài lần, dứt khoát mặc quần áo cho bạn nhỏ này, kéo cậu vào phòng tắm, cuối cùng nửa ôm nửa dìu đưa người ra khỏi phòng.
Sinh viên năm nhất đã thu dọn xong, đang định tới nhà ăn, giờ phút này nhìn thấy họ, những người biết rõ tình hình cụ thể lập tức hiểu có chuyện gì xảy ra, không kiềm chế được vội đưa tay che trái tim nhỏ yếu ớt, đa số còn lại thì nổi giận, á đù, tiểu yêu tinh nhà ngươi đang giả bộ mảnh mai để kiếm sự đồng tình à? Đợi đến lúc về học viện mọi người sẽ làm thịt mi!