Thiết Lập Này Hỏng Rồi

Chương 13 : Thực chiến

Ngày đăng: 01:16 22/04/20


Thứ mà Trì Hải Thiên muốn Bạch Thời giết là một con sói răng kiếm, tướng mạo hung ác, toàn thân một màu xanh, có thể nhìn thấy bóng chúng ở rất nhiều hành tinh.



Bạch Thời suy đoán cái tên này chắc do đám kia lười rồi lấy cảm hứng từ “hổ răng kiếm”, đột nhiên muốn giật tóc ghê chứ, bởi vì nếu sự thật đúng là như vậy, theo tính cách của mấy tên kia nhất định sẽ thuận tay kiếm luôn cả tư liệu của hổ răng kiếm, sau đó nhận được gợi ý, rồi hào hứng áp dụng vào con sói này.



Cho nên con sói này tuyệt đối không phải là một con sói bình thường, mẹ nó chứ!



Bạch Thời cảm thấy toàn thân không tốt nổi, nhếch nhếch môi, yên lặng nhìn Trì Hải Thiên, cho dù là sói bình thường thì tui đối phó với nó cũng bị nguy hiểm tính mạng, huống chi là cái thứ này. Lão đầu, ông thật sự không cần suy nghĩ thêm một chút à? Nói sao thì tui cũng là một sinh mệnh nhỏ đang sống sờ sờ á, ông không thể tàn sát cây non!



Trì Hải Thiên liếc cậu một cái, bình tĩnh hỏi: “Sợ hãi à?”



Nói nhảm, ngay cả thời khắc then chốt thì tui cũng có biến thành siêu Xayda được đâu, có thể không sợ sao? Từ nhỏ tới lớn tui chưa bao giờ trải quan sự việc nào dữ dội hung tàn thế này, được không hả! Bạch Thời không đáp, tiếp tục nhìn Trì Hải Thiên.



“Khả năng chiến đấu của ngươi đã luyện đến độ xuất sắc, chỉ cần phát huy triệt để những thứ học hàng ngày là được.” Trì Hải Thiên quan sát động tĩnh trong rừng rậm, bắt đầu giảng giải cho Bạch Thời một vài kỹ xảo thực dụng, tiện thể giới thiệu về sói răng kiếm, tiếp theo lại thấy Bạch Thời vẫn đang nhìn mình tẻ ngắt, không khỏi nói thêm một câu: “Ta sẽ ở bên cạnh quan sát.”



Bạch Thời biết rõ lão đầu không đơn giản, hơi yên tâm một chút, nhưng ngay sau đó lại thấy ông nói tiếp: “Có điều chưa chắc ta đã chạy tới kịp, tự ngươi chú ý đi, thấy tình huống khẩn cấp cũng đừng hoảng hốt.”



Bạch Thời: “…”



Thật ra là ông không muốn cho tui bất cứ hy vọng nào, ngoan ngoãn dùng hết toàn lực để bắt lấy đối thủ, còn cái gọi là chưa chắc đã chạy tới kịp quỷ quái gì đó đều là nói dối đúng không? Đúng không đúng không? Ông tuyệt đối không nên làm tui sợ!



Bạch Thời đứng im thật lâu, biết rõ không trốn nổi, liền hít một hơi thật sâu, tự nhủ mình phải bình tĩnh, sau đó cầm dao găm đi theo Trì Hải Thiên, bắt đầu dò xét tất cả động thực vật xung quanh.



Từ hiểu biết của cậu với Trì Hải Thiên, nếu muốn tiến hành luyện tập thực chiến, chắc chắn sẽ không dừng lại sau một lần, có khi sau này cậu sẽ phải thường xuyên vào đây, cấp bậc động vật phải đối mặt cũng càng ngày càng cao, mãi tới khi tiêu diệt được BOSS lợi hại nào đó mới thôi.



Hở, động vật? Cửa ải cuối cùng? Bước chân Bạch Thời dừng lại, sóng điện não lập tức kết nối với một đoạn trí nhớ ngắn nào đó.


Thời gian vẫn trôi qua, kinh nghiệm thực chiến của Bạch Thời càng ngày càng nhiều, kỹ năng đánh đấm cũng tăng lên không ít, đến khi BOSS cuối lân giáp sư ngã xuống, cậu biết mình đã thành công qua thêm một đoạn cốt truyện nữa.



Quá trình này hao phí năm tháng, còn hai ba tháng nữa là sang năm mới, cậu sắp mười ba tuổi rồi. Ngay từ ban đầu cậu đã có đủ năng lực thi lấy chứng nhận, còn định đi phá kỷ lục một lần, nhưng Trì Hải Thiên lại nói bây giờ chưa cần, cộng thêm lịch huấn luyện được xếp kín, Bạch Thời cũng không nói gì thêm.



Trong lòng nghĩ dù sao đây cũng chỉ là kỷ lục của một hành tinh, bỏ qua cũng thế, hơn nữa đa số người chỉ chú ý tới kỷ lục khi thi lấy chứng nhận cơ giáp sư cao cấp thôi, đó mới là tiết mục chính. Vì vậy Bạch Thời cảm thấy với cái tính khốn nạn của đám người kia, có khi lại để nam chính đi tới tinh hệ lớn phá kỷ lục cơ giáp sư cao cấp, khinh thường quần hùng cũng nên. Chỉ là cụ thể có phải vậy hay không, còn phải chờ đến thời điểm ấy đã.



Bạch Thời đi theo Trì Hải Thiên về trang viên, tắm rửa sạch sẽ, ngủ một giấc ngon lành, sau đó tỉnh dậy đi tìm lão đầu, muốn biết nội dung tiếp theo là gì.



Trì Hải Thiên đang loay hoay bên máy tính, thấy Bạch Thời vào liền vẫy tay, đưa kính truy cập cho cậu.



Internet của thời này có dạng mạng lưới 3D, sau khi đeo kính lên sẽ khiến người ta có cảm giác bước vào cảnh giới kỳ lạ, như đã đến thế giới khác, vô cùng hoành tráng.



Trong phòng có hai máy tính, hai người hẹn địa điểm gặp mặt rồi cùng tiến vào hệ thống. Bạch Thời ngoan ngoãn đi theo Trì Hải Thiên, rất nhanh đã dừng lại ở một nơi, cậu ngẩng đầu, chỉ thấy trước mắt là một tòa nhà rộng lớn, bên trên có mấy chữ lớn được viền vàng: Tranh Bá Online.



“Tranh Bá?” Bạch Thời vô thức thốt lên, cơ bản là đã hiểu được ý định của lão đầu rồi, kinh nghiệm chiến đấu thực tế đã đạt, bây giờ nên bắt đầu luyện cơ giáp thôi.



Trì Hải Thiên gật đầu, dẫn cậu tới chỗ ghi danh, dặn Bạch Thời báo danh vào nhóm trưởng thành. Vì vậy Bạch Thời nghe lời đi qua, một lát sau lại hỏi: “Chọn khu vực nào ạ?”



“Tinh hệ.”



Bạch Thời cảm giác chắc là muốn cậu đánh nhau với nhiều người hơn đây mà, không có ý kiến, báo xong liền đi ra, cũng mang theo cơ giáp cấp thấp mà hệ thống phát cho.



Nhìn ID còn trống, Bạch Thời ghi ghi xóa xóa mãi, muốn tìm một cái tên thật khí phách, đúng lúc này bên tai bỗng vang lên tiếng kêu leng keng, làm mọi người đồng loạt nhìn qua.



Trong đại sảnh có rất nhiều màn hình, phía trên là bảng xếp hạng tuyển thủ của từng khu vực và kỷ lục chứng nhận cơ giáp sư từ cấp thấp đến cấp cao, giờ phút này thứ thay đổi chính là kỷ lục chứng nhận cơ giáp sư cấp thấp của hành tinh này.