Thiết Lập Này Hỏng Rồi

Chương 173 : Chuyển tiếp

Ngày đăng: 01:18 22/04/20


Sở nghiên cứu sự chuyển tiếp trong vũ trụ có kiến trúc là sáu tòa nhà, đứng san san sát trên đồng cỏ mênh mông, đằng sau là khu vực trống trải rộng lớn, được chia làm mấy khu thí nghiệm đơn độc.



Điểm chuyển tiếp là một lối đi vào không gian khác biệt, muốn mở ra cần một nguồn năng lượng rất lớn, kèm theo đó là lực hút siêu mạnh, một khi phát sinh tình huống gì có thể cuốn tất cả mọi thứ xung quanh vào trong, cũng chính vì vậy, sở nghiên cứu chiếm diện tích cực rộng thế này.



Ngay thời điểm thiếu tá quyết định bảo binh sĩ gửi tọa độ nơi này cho Bạch Thời, chỉ bốn mươi phút trước thôi, mấy nhà khoa học vừa họp xong, đang hào hứng đứng trong một khu thí nghiệm làm một cuộc thí nghiệm. Trong lúc làm việc, bọn họ không thể để bất cứ tín hiệu gì quấy nhiễu, bị cấm mang theo bất cứ thiết bị có thể gửi thông tin, cho nên sau khi nhân viên văn phòng vừa nhận được thông báo của binh sĩ, lập tức lái xe cơ khí chạy như điên về phía kia.



Hai cơ giáp chiến đấu gây ra động tĩnh rất lớn, xe cảnh sát nổ vang, pháo hạt bắn ra và ánh lửa khi phi thuyền nổ tung càng rõ ràng hơn trong đêm tối, các nhà khoa học đã sớm chú ý tới tình huống bên kia, thỉnh thoảng lại dừng chân quan sát, giờ phút này nghe nói cơ giáp đang di chuyển sang bên này, lập tức giận dữ nói: “Vì sao?! Sở nghiên cứu bị phá hủy thì làm sao đây? Bọn họ không biết những thiết bị và tư liệu này quý giá đến mức nào ư? Huống chi chúng ta mới làm xong số liệu! Bây giờ đang bắt đầu! Đã bắt đầu!”



Nhân viên văn phòng kiên trì khuyên nhủ: “Không còn cách nào nữa giáo sư, ngài hãy nghĩ đến địa hình nơi này, đâu thể để bọn họ đánh vào trong thành phố đúng không?”



Các nhà khoa học nhanh chóng ý thức được sự thật là chỉ có phía này thoáng đãng vắng vẻ, đương nhiên cũng hiểu rõ mạng người quan trọng, đành phải nhịn, sau đó chợt nhớ đến tài liệu để trong sở nghiên cứu, liền vội vàng thu dọn đồ trên bàn, chuẩn bị chạy đi cứu giúp từng thứ. Khu thí nghiệm được đặt một gian phòng quan sát kiên cố, đống giấy toán loạn trên bàn và dưới đất là thành quả sau mấy lần thảo luận của họ, không thể nào bỏ mặc ở đấy.



Tư liệu cái gì… Bỏ trốn thoát chết vẫn quan trọng hơn được không! Nhân viên văn phòng tưởng tượng hình ảnh cơ giáp nghiền tới, lá gan run rẩy, động tác trên tay nhanh hơn rất nhiều. Mấy người ba chân bốn cẳng đem máy tính, bản vẽ điện tử và các loại vật phẩm nhét vào không gian cầm tay, rối rít lên xe cơ khí chạy hết tốc độ về ký túc xá, sau đó lại cuống quít thu dọn hết đồ đạc, cuối cùng mới chịu rời đi.



Tiếng nổ mà cơ giáp gây ra vang từ xa đến, mọi người nhìn qua, chỉ thấy hai cơ giáp làm cho người ta rung động đang gào thét xông tới phía bên này, trong lúc chiếm đấu gây ra từng trận nổ mạnh, thậm chí còn làm mặt đất rung chuyển, cuồng phong xoáy lên thổi cho mái tóc của họ chẳng khác nào ổ gà.



“… Thật lợi hại.” Dù nhà khoa học không hiểu nhiều về cơ giáp, nhưng lúc này cũng thấy bọn họ thật mạnh mẽ, không nhịn được mà cảm thán một tiếng.



Mọi người phụ họa, nhanh chóng rời khỏi nơi này đến tập hợp với đội ngũ đi trước, vừa bước vào phi thuyền, vừa nói thầm hình như cứ thấy quên quên gì đó. Người bên cạnh nói: “Tôi cũng thế, những gì nên mang đi đều đã mang rồi phải không?”



“Chắc thế, ngẫm lại từ đầu, chúng ta đang đứng trong phòng quan sát chờ thí nghiệm, sau đó phải rút lui, lúc ấy trên bàn có…” Nhà khoa học nói xong thì khựng lại, “Đợi đã, chúng ta chưa đóng thiết bị hả?”



Bước chân của mấy người khác dừng lại, trái tim cùng hẫng một nhịp, rối rít chạy như điên tới cửa sổ phi thuyền, vừa nhìn ra ngoài vừa bất an hỏi: “Hai người kia là ai? Có người của chúng ta không? Hay là gửi tin?”



“Nhanh đi nhanh đi, không kịp bây giờ!”


Sóng năng lượng trong không gian quá mạnh mẽ, Bạch Thời và Thừa Viêm bị tách ra giữa đường, lần lượt bị cuốn vào chỗ sâu nhất, ngay sau đó lại bị một lực rất mạnh hất văng ra ngoài.



Đây là một cánh rừng, cây cối vừa lớn vừa tươi tốt, thân cây còn cao hơn cả cơ giáp, che khuất cả bầu trời, rất là đồ sộ. Thừa Viêm liên tiếp xô đổ hai cây mới vất vả dừng lại, y thu cơ giáp, nghe thấy cách đó không xa truyền đến vài tiếng gầm rú, liền lôi súng ra chậm rãi tới gần, sau đó đồng tử co lại đầy nguy hiểm.



Trước mắt là một khoảng đất trống rất rộng, tám chín con khủng long heo đang túm vào một chỗ chém giết nhau, cảnh tượng khá là máu me và kịch liệt. Y từng nghe nói mỗi khi đến kỳ giao phối, khủng long heo sẽ cử hành một nghi thức tranh đoạt giống cái, có lẽ chính là cái này. Thừa Viêm âm thầm đoán được địa điểm mình đang ở, nhưng ngay lúc đang định bỏ đi, y chợt nhìn thấy thứ gì đó ở ngay chính giữa, khóe miệng khẽ giật giật.



Thời điểm Bạch Thời rơi xuống, chẳng biết may mắn làm sao mà lại bay thẳng vào vị trí chiến đấu kịch liệt nhất, Lục Việt nhanh chóng cho ra tư liệu, nói lúc này công kích của khủng long heo khá lợi hại, bản thân chúng cũng rất mẫn cảm, tốt nhất là đừng cử động. Bạch Thời không có ý kiến, bảo nó biến thân, cố gắng thu nhỏ lại một chút, sau đó ngửa đầu nhìn trận chiến ngay khoảng cách gần, chỉ cảm thấy cực kỳ rung động, trái tim bé nhỏ đang run run từng hồi đây nè.



Bạch Thời bất an hỏi: “Mi định biến thành cái gì? Không bị phát hiện chứ?”



“Không đâu, chương trình của tui do tiền bối của cậu viết nha, trí tuệ rất cao.” Lục Việt tin tưởng trăm phần trăm, “Cho cậu xem bên ngoài một chút.”



Bạch Thời nhìn qua màn hình, thấy đây là thứ có lớp này chồng lên lớp khác, hình như là… Thứ gì đó. Bạch Thời mặt liệt câm nín mất hai giây, dây thần kinh nào đó trong đầu đứt phựt: “Biến lại cho ông!”



“Nhưng mà chủ nhân, cậu không biết thế này sẽ khiến chúng không tới gần sao?”



“Không cả nhà mi ấy mà không!” Bạch Thời nổi giận, “Mi đã từng nhìn thấy một đống phân bự chà bá như vậy chưa? Hơn nữa nó còn phản quang được!”



Lục Viêt: “…”



Lục Việt yên lặng co lại tới mức nhỏ nhất, nhưng không đợi nó giải thích vì sao chương trình lại viết thế này, một trong những con khủng long heo đang hùng hổ chém giết đã xông về phía trước đá thẳng vào người nó, “VIU~~~”, đá nó bay thật xa.



Thừa Viêm: “…”



Bạch Thời nhìn cảnh vật xung quanh không ngừng bay ngược, trong đầu chỉ có đúng một suy nghĩ, vì sao trước kia mình lại độc miệng nói cơ giáp của nam chính là nhị hóa?! Vì sao!!!