Thiết Lập Này Hỏng Rồi

Chương 71 : Nghi ngờ

Ngày đăng: 01:16 22/04/20


Gần đây đồng hồ sinh học của Bạch Thời hơi loạn, đợi đến lúc tỉnh lại, trên phi thuyền vẫn đang ở hình thức ban đêm, cậu mắt nhắm mắt mở đứng dậy, im lặng một lúc mới nhớ tới chuyện lúc trước, lại gửi một tin nhắn cho Phi Minh, nói đại khái về bối cảnh của Tống Minh Uyên, cũng tiện cho y tìm người, sau đó liền ra khỏi phòng.



Đèn trong phòng khách vẫn sáng, Tống Minh Uyên đang tựa vào sô pha xem tin tức, lúc này phát hiện ra tiếng động, quay đầu nhìn thoáng qua, vẫy vẫy tay với cậu.



Bạch Thời im lặng nửa giây, chậm rãi lết qua.



Màn hình lớn đang chiếu tình hình hiện tại ở sao số 8, giờ phút này cảnh tượng tại đó đã thay đổi đến chóng mặt, thị dân, chuyên gia, truyền thông tập trung rất đông, trong tầm mắt toàn người là người, Bạch Thời giật mình: “Anh báo?”



“Không phải, nhưng do anh sắp đặt.”



Bạch Thời cũng hiểu đại ca không đời nào chủ động lộ mặt, thấy tin tức đã lan truyền quá rộng, không khỏi nhấn nút tua lại, tử tế nghe phóng viên tường thuật, thế mới biết một phi thuyền chở du khách đã xảy ra va chạm với một phi thuyền tư nhân, cả hai đành phải hạ cánh xuống sao số 8, mà vị trí chính là gần cái hố sâu kia, cảnh sát vũ trụ gần đó tới xử lý vụ việc lập tức phát hiện ra vấn đề, xuống dưới tìm kiếm mới biết hóa ra là di tích, đồng loạt khiếp sợ, tin tức lan truyền rất nhanh.



Bây giờ, hiện trường đã bị phong tỏa, người của các ban ngành liên quan đang xử lý, tốc độ của chiến hạm vận tải chậm hơn phi thuyền loại nhỏ, bởi vậy cũng phải mấy giờ nữa xe khai thác mới đến, đợi khi chúng tới nơi, khu kiến trúc chìm trong lòng đất hơn bảy trăm năm có thể nhìn thấy ánh sáng mặt trời thêm một lần nữa rồi, có lẽ mấy ngày gần đây, toàn bộ đế quốc sẽ chú ý tới chuyện này.



Cậu nhìn chằm chằm vào đường niêm phong: “Đám người kia đâu?”



“Hẳn là rút lui từ sớm.”



Bạch Thời lên tiếng: “Anh nói phương pháp xử lý là cái này?”



“Ừ.”



Tống Minh Uyên nhìn màn hình, sắc mặt bình tĩnh.



Trọng Thiên chính là một quang não siêu cấp, so với nó thì những vật còn lại không quá quan trọng nữa rồi, có điều bất kể sau này tổ chức kia là địch hay đồng minh, anh cũng không muốn để đối phương đạt được lợi ích quá lớn, cộng với việc không thể khiến Tống gia thu hút quá nhiều sự chú ý, liền quyết định dứt khoát tung tin ra cho mọi người cùng biết.



Bạch Thời nhìn đại ca, thăm dò: “Anh có ý kiến gì với tổ chức này không?”



“Thần bí, thực lực không yếu, phải để tâm tới chúng” Tống Minh Uyên biết rõ người này cũng rất để tâm tới tổ chức kia, nói tiếp: “Anh sẽ bảo thuộc hạ tiếp tục chú ý tới chúng, cố gắng tra được lai lịch của đám này càng sớm càng tốt.”



Bạch Thời gật đầu, lại nhìn đại ca một chút, chìm vào yên lặng.



Từ sau khi gặp gỡ Lăng An, cậu vẫn luôn suy nghĩ liệu mình có đi nhầm cốt truyện rồi không, bởi vì cậu cảm thấy trong đội phải có một em gái mới đúng, nhưng lại nghĩ, ngay cả trong truyện chủng mã thì ngẫu nhiên cũng xuất hiện kiểu em gái “ban đầu ghét nam chính về sau bị thu phục”, nếu Lăng An dùng phương thức như vậy để xuất hiện thì cũng hợp lý lắm, hơn nữa cậu thấy gặp được đại ca rất đáng, cho nên từ trước tới nay chưa bao giờ để tâm, mãi tới khi chuyện lần này xảy ra.



Nếu là cơ giáp bình thường, có lẽ cậu sẽ không sinh nghi, nhưng kết quả lại là cơ giáp thể năng lượng giống hệt nam chính, điều này làm cho người ta quá bất an.



Thực ra nếu nhìn từ hướng khách quan, phó bản di tích lần này cũng không sai lệch nội dung cốt truyện lắm, đại ca có thể tìm được cơ giáp mạnh mẽ, cậu rất vui mừng, nhưng vẫn không nén nổi cảm xúc bồn chồn trong lòng, bởi vì dựa theo đường lối của chuyện chủng mã, những thứ nghịch thiên thế này cực kỳ hiếm hoi, cơ bản chỉ có nhân vật chính và nhân vật phản diện mới có quyền sở hữu, vậy mà Trọng Thiên lại nhận đại ca làm chủ, thế cho nên bây giờ cậu không thể không suy nghĩ tới một mệnh đề: Luận —— Khả năng đại ca là nhân vật phản diện.



Bây giờ nghĩ lại, nếu lúc trước người cậu gặp là Lăng An, cậu và Lam sẽ tuyển cô nàng vào đội, tự mình lập ra một câu lạc bộ, chuyên tâm thi đấu, căn bản không hề đặt chân tới sao số 8, còn trong quá trình này, có khi đại ca sẽ kết bạn với tổ chức, phá giải hệ thống trung tâm của tòa nhà rồi tìm được mật thất, cuối cùng vẫn tìm được cơ giáp, dù gặp phải một chút phiền toái ở giai đoạn khởi động, nhưng sau này sẽ được giải quyết thôi.



Hơn nữa thiên phú của đại ca rất cao, mạnh mẽ đến vô lý, làm cậu hầu như không phải gánh chịu chút áp lực nào, chính vì vậy hào quang của nam chính đều bị lu mờ hết, ngay từ đầu việc này đã bất hợp lý, nhưng nếu là nhân vật phản diện thì mọi chuyện đều có lời giải rồi.



Lại còn việc đại ca nói muốn làm chuyện nguy hiểm… Riêng với thân phận là nhân vật phản diện này ấy mà, việc xưng bá vũ trụ sao có thể không nguy hiểm?!
“Nhưng cũng không phải không có khả năng.” Lục Việt nhớ lại, “Ngoại trừ Việt gia, các gia tộc khác cũng lợi hại lắm.”



Bạch Thời thấy được hy vọng: “Vậy liệu có còn cơ giáp khác hay không?”



“Không biết, tui cũng không nói chính xác được.”



Bạch Thời thầm nghĩ: nhị hóa này còn chẳng biết sự tồn tại của Trọng Thiên, khỏi cần nói tới cái khác đi, liền đáp lại một tiếng, lấy ra hai viên tinh hạch đặt vào lỗ khảm.



Lục Việt nhìn rõ lắm, kích động cực kỳ luôn, vừa hấp thu năng lượng, vừa nói chủ nhân tốt quá đi mất, có cần tui nhảy một bản cho cậu xem không, hay hát một bài cũng được.



Bạch Thời mặt liệt: “Im lặng dùm, cám ơn.”



Lục Việt ngoan ngoãn nghe lời, hấp thu rất nhanh, sảng khoái nói: “Cưng à, cậu tìm tinh hạch không tệ, còn nữa không?”



Bạch Thời trầm mặc cả buổi, nhịn một chút, cuối cùng không nhịn được: “Vì sao mi vẫn chưa khởi động trung cấp?!”



“Tui vẫn còn thiếu một phần năng lượng nữa.”



“… Vì sao người ta xơi xong hai viên đã khởi động được? Ta cảm giác mấy thứ tinh hạch này chẳng khác nhau là bao.”



“Ha? Máy khác hả?” Lục Việt suy nghĩ, phân tích, “Có phải lúc khởi động sơ cấp nó đã hấp thu tinh hạch cùng loại không? Nếu phải, nó sẽ tích lũy được một phần năng lượng, mà lúc tui khởi động sơ cấp hấp thu loại khác, tích lũy ít hơn.”



Bạch Thời hiểu rồi, thôi thì sau này nói tiếp vậy, liền rời khỏi nơi này, quay về câu lạc bộ nghỉ ngơi, sau đó ngoan ngoãn đi huấn luyện với Lam, một lần huấn luyện tới tận đêm khuya cũng không chịu về phòng.



Lam cười nhướn mày: “Sao thế này, giận dỗi với đại ca rồi hả?”



Giận dỗi cái con khỉ, đây là việc liên quan tới tính mạng và hoa cúc có biết không? Bạch Thời mặt liệt: “Không có.”



“Thật chứ? Sao anh lại thấy cậu không dính lấy đại ca như trước nữa thế nhỉ.”



“Không có, đây chỉ là ảo giác của anh.”



“Được rồi.” Lam cười cười, không hỏi tiếp nữa.



Bạch Thời ngồi ăn cơm với họ, tiếp tục vào phòng huấn luyện, chuẩn bị tới đêm khuya mới về phòng, lúc này đã thấy Phi Minh xuất hiện, lập tức dừng lại: “Tra được chưa?”



“Rồi, hắn không ở đế đô, mà đang ở trong một trại huấn luyện tại chủ tinh.”



Bạch Thời chấn động: “… Thật chứ?!”



_________________