Thiết Lập Này Hỏng Rồi
Chương 95 : Tinh diệu
Ngày đăng: 01:17 22/04/20
Trong năm mươi chiến đội ở tinh hệ Bell, Tinh Diệu và Hỏa Dương lần lượt là đội hạng nhất và nhì, Hỏa Dương là chiến đội nổi tiếng với khả năng nhanh nhẹn tốc chiến, hơn nữa hợp tác đoàn đội cực kỳ xuất sắc, mà Tinh Diệu thì chú trọng sự phát huy của cá nhân hơn, mỗi người đứng riêng đều là cao thủ trong việc đấu đơn, ngay cả khi đấu đoàn đội cũng thích chơi theo kiểu một chọi một, điểm ngày lại rất giống Phượng Hoàng.
Theo thống kê từ trận Tinh Diệu đối chiến với Hỏa Dương mùa giải năm ngoái, trên cơ bản thì tỉ lệ thắng bại là 50 – 50, mùa này cả hai cũng gặp một lần, cuối cùng kết thúc với phần thắng thuộc về Tinh Diệu. Ban đầu mấy đội mạnh cũng lục tục gặp nhau trong mấy trận đấu, phân ra thắng thua, trước mắt cả tinh hệ Bell cũng chỉ còn lại mỗi Tinh Diệu và Phượng Hoàng duy trì được thành tích toàn thắng, nhưng cục điện này sẽ bị phá vỡ trong trận đấu kế tiếp.
Lam mở mấy đoạn chiến đấu đặc sắc, cười nói: “Thấy chưa, thực lực của đội trưởng và đội viên đều không tồi chút nào, phong cách của họ rất giống chúng ta, đây là video, tôi không mở hết, lát nữa mọi người cầm về sao chép, mấy ngày nay phải nghiên cứu thật cẩn thận.”
Mọi người đồng loạt gật đầu, không có ý kiến.
“Có một người nhất định phải chú ý.” Lam nói xong thì ấn nút tạm dừng. Bạch Thời nhìn qua, chỉ thấy trên màn hình xuất hiện một thiếu niên, tuổi xấp xỉ Lam, mặc áo sơ mi trắng, người này rất thanh tú, nhưng nơi hai đầu lông mày lại lộ ra ngạo khí, cả người toát lên vẻ lợi hại.
“Hắn tên là Joshua, ngôi sao mới trong mùa giải này, trước mắt vẫn chưa trở thành chủ lực của chiến đội, nhưng có vẻ tinh thần lực rất cao, người ngoài đều đồn rằng hắn là người kế thừa Tinh Diệu.” Lam giới thiệu, “Cho tới bây giờ hắn mới xuất hiện tám lần, chưa từng thua lần nào, tôi cảm thấy hắn nhất định sẽ xuất hiện trong trận đấu này.” Lam nói xong thì nhìn về phía bên cạnh, “Em trai, nếu như vòng một và hai mà cậu không gặp hắn, chắc chắn thi đấu đoàn đội hắn sẽ tìm tới cậu.”
Bạch Thời ừ một tiếng, từ kinh nghiệm viết tiểu thuyết của cậu để suy ra, thì đảm bảo đội ngũ có thiết lập không khác biệt lắm với chiến đội của nam chính thường không phải là đối thủ của họ, huống chi người của họ đều rất xuất sắc, vì vậy cậu tỏ vẻ rất bình tĩnh.
Lam hiểu rõ thực lực của Bạch Thời, đương nhiên không lo lắng, bắt đầu sắp xếp thứ tự xuất trận, nhanh chóng tan họp, ý bảo họ hãy đi huấn luyện. Mọi người lục tục đứng dậy, thong thả rời khỏi.
Đêm hôm đó, người của Tinh Diệu tới thành phố này, đã nhận phỏng vấn, bắt đầu nghỉ ngơi điều chỉnh, thảo luận trên mạng cũng rất rôm rả, có một vài fan còn cố ý cắt video, phối lại nhạc, cảm giác rất là rầm rộ, làm cho người ta nhìn mà thấy nhiệt huyết sôi trào. Thời gian dần trôi qua trong đủ loại bầu không khí, cuối cùng đã tới ngày thi đấu chính thức.
Khán phòng đã sớm kín chỗ, có không ít fan của đối phương tới, đặc biệt là còn có người mang theo màn hình điện tử. Bạch Thời và đồng đội cùng bước lên sân khấu, chuẩn bị bắt tay hòa bình với đối phương. Đội hình này do mọi người tùy ý đứng, không có yêu cầu nghiêm khắc, Joshua liếc nhìn họ, thay đổi vị trí với đồng đội, đứng trước mắt Bạch Thời, nhếch miệng nở một nụ cười nghiền ngẫm, ánh mắt giống y hệt như trong bức ảnh lúc trước, có chút ngạo khí.
“Xin chào, Tiểu Nhị Hóa.”
Bạch Thời im lặng một giây, mẹ nó, ghét nhất là lúc này, nghe người ta gọi mình là nhị hóa, thế mà cậu còn phải đáp lại, quá đau lòng. Bạch Thời gật gật đầu, duỗi móng vuốt đụng vào tay người ta, quay đầu rời đi. Joshua không ngại, thu tay lại nhìn cậu, cũng xuống đài.
Trận đấu chính thức bắt đầu.
Sau nhiều trận vắng mặt, Bạch Thời lại được xếp vào vị trí xung phong, liền đi qua đeo kính, tiến vào hệ thống. Người mà đối phương phái tới chính là Joshua, thấy thế thì cười, cùng vào theo.
Bạch Thời nhìn chằm chằm vào màn hình, ngón tay nhanh chóng di chuyển qua bàn điều khiển, đưa kỹ thuật cận chiến tới cực hạn, cuối cùng cũng thừa dịp đối thủ mệt mỏi tìm được sơ hở, hung hăng đập một quyền thật mạnh vào vai đối phương, lúc trước cậu đã đánh vào nơi này, bây giờ thấy đã đến lúc, lập tức rút kiếm ra xông lên, đâm thẳng vào khớp nối dưới cổ người đối diện.
Joshua vô thức muốn cản lại, nhưng lúc này vai phải đột nhiên đình trệ, hiển nhiên là đã xảy ra vấn đề, đồng tử rụt lại, vội vàng lùi ra phía sau, thuận tiện nâng tay trái lên hòng đỡ đòn công kích. Chỉ có điều Bạch Thời đã tìm được cơ hội sao có thể buông tha dễ dàng như thế, toàn bộ sự chú ý đều tập trung vào khớp nối kia, ngay khi y tránh ra, Bạch Thời cũng điều chỉnh phương hướng.
Đinh! Cơ giáp trong hệ thống không bắn khoang điều khiển ra, bởi vậy khoảnh khắc mũi kiếm chui vào, màn hình đã xuất hiện kết quả: Trận đấu chấm dứt, người thắng chiến đội Phượng Hoàng, cộng một điểm.
Hai người đồng loạt bước ra trong tiếng vỗ tay nhiệt liệt, đi tới trung tâm sân đấu để bắt tay, Joshua vẫn mang bộ dạng kiêu ngạo kia, mặc dù thua nhưng tâm trạng không tệ, y cười thích thú: “Hi vọng các cậu sẽ đi xa hơn.”
“Chúng tôi sẽ.”
Joshua cười, không nói thêm mà nhanh chóng đi xuống. Bạch Thời cũng trở về khu nghỉ ngơi, theo thói quen đi tới bên cạnh Tống Minh Uyên và ngồi xuống, gọi đại ca.
Tống Minh Uyên ừ, quan sát cậu một lúc, thấy trong mắt bạn nhỏ này không có cảm xúc đau đớn là biết cậu chưa tới cấp S, liền xoa xoa đầu cậu.
Máy truyền tin bất ngờ vang lên, anh giơ tay lên nhìn qua, thấy trên đó viết: “Còn ở trại huấn luyện không? Hôm nay tớ gặp được một người, cậu biết [Đỉnh Cấp Tiểu Nhị Hóa Chứ] chứ? Phong cách cực kì giống cậu, làm anh đây cứ tưởng là do cậu dạy.”
Tống Minh Uyên nhìn bạn nhỏ ngốc manh nào đó bên cạnh, thấy cậu đang quan sát trận đấu thứ hai, liền trả lời rất nhanh: “Nghe nói, cậu tới tinh hệ Bell?”
“Ừa, đang đánh Liên Minh, trận đấu trước vòng chung kết cho phép đổi thành viên, hay là bây giờ cậu ra khỏi trại huấn luyện rồi đi thi đấu với tớ, sao nào? Tớ nói cho cậu biết một sự kiện.”
“Hả?”
“Chẳng phải cậu cần nghỉ học một năm sao? Tớ cảm thấy chán nên cũng bỏ rồi, điện hạ của chúng ta cũng thế, theo tớ biết thì tháng chín tới, hắn sẽ vào chiến đội Hoàng Gia.”
Tống Minh Uyên lập tức dừng lại.