Thiếu Gia Bị Bỏ Rơi Sắc Bản

Chương 111 : Kế hoạch

Ngày đăng: 09:12 20/07/20

Vân Băng ngủ rất là ngon, lúc sáng thức dậy đột nhiên nhớ ra cái gì, theo bản năng giơ tay nắm xung quanh.
Hắn đi rồi, Vân Băng bỗng nhiên có cảm giác mất mát, tuy rằng biết rằng hôm này Diệp Mặc sẽ đi, nhưng không ngờ hắn đến từ biệt một câu cũng không nói đã đi rồi, đầu giường còn một tờ giấy nhắn lại.
- Chị Băng, cảm ơn ơn cứu mạng của chị, sẽ có một ngày tôi quay về thăm chị, tôi đi đây, Diệp Mặc.
Cầm tờ giấy chỉ có một dòng chữ trên tay, đột nhiên Vân Băng có một loại thư thái, hắn nói qua sẽ quay lại thăm mình thì nhất định sẽ trở về, đối với Diệp Mặc cô không có suy nghĩ nào khác, cô chỉ thích và có cảm giác muốn ở cùng hắn, có lẽ gọi là rung động, hay là tình yêu? Nhưng lập tức Vân Băng liền lo lắng đến sự an nguy của Diệp Mặc.
Ngoài ra cô còn thấy một bản chép tay của văn bản gì đó, lúc đầu còn tưởng là văn từ tặng cô nhưng khi đọc thì cô mới biết là phương pháp để luyện một môn khí công nào đó, hắn bảo cô nên thường xuyên tập luyện.
Hắn đã nói vậy thì cô cũng không có làm trái, thuận theo ý hắn làm theo như trong ghi chép, mặc dù có cảm giác nó hơi kỳ lạ một chút, không biết là loại võ công nào. Liệu cô học xong có lợi hại như Diệp Mặc, Vân Băng không suy nghĩ nhiều, cô cẩn thận cất bản ghi chép của hắn trong một cái hộp tinh xảo, sau đó đi tắm một phát, vừa tắm tay lại sờ xuống âm hộ, nhớ nhung dương vật của Diệp Mặc...
....
- Cái gì? Là anh giết con trai của Thiên Long Đầu, chả trách gần đây Nam Thanh giống như phát điên lên, khắp nơi đều là người của bọn họ, thậm chí địa bàn của chúng tôi cũng có rất nhiều người của Nam Thanh, bởi vì Lão đại không có ra lệnh, nhất thời chúng tôi cũng không có xảy ra xung đột với bọn họ, thật không ngờ, người giết Thiên Sĩ Bình lại là anh.
Nghe thấy người giết Thiên Sĩ Bình là Diệp Mặc, Vũ Học Dân rất là kinh hãi, nửa ngày vẫn chưa bình tĩnh lại được.
Lấy lại được đại quyền, lại có thể có được Úc Diệu Đồng, tâm tình của Vũ Học Dân rất là thoải mái, nhưng nghe thấy lời Diệp Mặc, thì rất là chấn động, Thiên Long Đầu là ai, là người có quân đội chính quy, gã là người còn mạnh hơn so với một số lãnh đạo của quốc gia.
Hắn có thể dựa vào sự yêu ghét của mình để làm 1 việc, lãnh đạo quốc gia dám như thế sao?
Hơn nữa Thiên Long Đầu này chỉ có một đứa con trai, không ai không biết, bất kể hắc bạch hai đạo, đểu phải nể mặt gã, không ngờ Diệp Mặc lại dám giết gã.
Diệp Mặc rất là bình tĩnh nhìn Vũ Học Dân, chỉ cần Vũ Học Dân bất luận là tỏ vẻ lo lắng và không dám lưu hắn, hắn lập tức rời đi, nơi này không ở được, tự có nơi khác, sở dĩ hắn giúp Vũ Học Dân, cũng bởi vì hắn có ý muốn Vũ Học Dân giúp.
Dù sao thực lực bây giờ của hắn còn quá thấp, một khi hắn thăng cấp lên luyện khí tầng 3, cho dù Thiên Long Đầu không đến tìm hắn, hắn cũng sẽ đến tìm, Diệp Mặc hắn cũng không phải dễ truy sát, người truy sát hắn thì sớm muộn hắn cũng sẽ truy sát lại.
- Anh Diệp, ban đầu tôi định mời anh gia nhập Thiết Giang, nhưng bây giờ xem ra kế hoạch này không được rồi, nếu anh gia nhâp Thiết Giang thì chẳng những hại anh, mà cũng hại cả Thiết Giang.
Vũ Học Dân cuối cùng cũng bình tĩnh lại.
Diệp Mặc gật gật đầu, cho dù là không có chuyện của Thiên Long Đầu, hắn cũng sẽ không gia nhập Thiết Giang, loại cuộc sống này không phù hợp với hắn.
Trầm mặc sau một lúc lâu, Vũ Học Dân nói:
- Tôi giúp anh làm một thân phận mới, anh cũng cần thay đổi chút dung mạo, sau đó đến một nơi ẩn cư một thời gian, đắc tội Thiên Long Đầu, không phải đi ra nước ngoài là có thể giải quyết được.
Diệp Mặc từ Vũ Học Dân đã biết được sự đáng sợ của Thiên Long Đầu, mình giết con trai của gã, có thể khẳng định, chỉ cần tìm ra là mình động thủ, gã nhất định điên cuồng trả thù.
Từ trước đến nay, chưa bao giờ Diệp Mặc lại cấp bách muốn tăng mạnh thực lực như hiện tại, hắn biết nếu như hắn không thể nhanh chóng đề cao thực lực, dựa theo việc hắn đã làm, thì hắn sẽ bị ăn đến mức xương cũng không còn.
Tăng thực lực lên với hắn mà nói hiện tại chỉ có hai biện pháp, thứ nhất chính là lập tức gieo trồng “Ngân Tâm thảo”, thứ hai chính là ngay lập tức đi sa mạc Takla Makan tìm kiếm “Tử tâm đằng”, cũng là một loại cơ duyên, so sánh một chút, “Ngân Tâm thảo” đáng tin hơn một chút, nhưng Ngân tâm thảo phải cần hai năm mới chín, Diệp Mặc không thể chờ lâu như vậy được.
Nếu hắn không nhanh chóng thăng lên tới luyện khí tầng ba, hai năm sau, hắn nói không chừng thi cốt đã rét lạnh.
Hắn đã có quyết định, trước tiên phải tìm một nơi an toàn, sau đó trồng “Ngân Ttâm thảo” rồi tính tiếp, đợi trồng xong “Ngân Tâm thảo”, hắn lập tức đi sa mạc Takla Makan, hai việc này đều không thể đợi được.
Chờ hắn tới luyện khí tầng ba, hắn sẽ chủ động đi thăm hỏi Thiên Long Đầu một chút, đứng trước mặt gã mà nói cho gã biết, con trai gã là do mình giết, gã có thể làm gì? Cái loại truy sát này làm cho hắn vô cùng tức giận, bất kể Tống gia hay là “Nam Thanh” cũng đều làm cho hắn cảm thấy vô cùng không thoải mái, Diệp Mặc hắn đường đường là một tu chân giả, không ngờ lại bị những người này truy sát, hắn lại không thể không chạy.
Tuy nhiên Vũ Học Dân cũng không làm cho hắn thất vọng, gã là bằng hữu không tồi, dù biết nếu giấu diếm thân phận của Diệp Mặc, sau này sẽ có phiền phức lớn, nhưng Vũ Học Dân không có chút do dự nào, không có Diệp Mặc thì gã đã chết rồi, làm sao có hôm nay, cho nên thân phận của Diệp Mặc, trừ gã ra, đến Úc Diệu Đồng gã cũng không nói.
Vũ Học Dân giúp Diệp Mặc làm một mới, tên gọi là Mạc Diệp, để chứng minh thư không bị người khác phát hiện, Diệp Mặc trên mặt hóa trang một vết chàm, nhìn có chút xấu xi, ảnh trên chứng minh thư chính là có vết chàm này.
Sỡ dĩ làm như vậy, là bởi vì thực lực của “Nam Thanh” quá lớn, gần như chỗ nào cũng nhúng tay vào, mà Diệp Mặc còn muốn tìm một nơi an toàn để trồng “Ngân Tâm thảo”, hắn cũng không muốn lúc trồng “Ngân Thâm thảo” thì bị người khác phát hiện, “Ngân Tâm thảo” đối với hắn rất quan trọng.
Thời tiết ở thành phố Kinh giá lạnh, không thích hợp trồng “Ngân Tâm thảo” hơn nữa ở lại thành phố Kinh dễ gây sự chú ý của người khác, Diệp Mặc từ trong chậu hoa trong vườn nhà lấy ra một ít bùn đất, nhờ Vũ Học Dân hóa nghiệm, kết quả lại phát hiện khu vực phía nam thành phố có thể trồng, nhưng cũng không phải toàn bộ, nhưng thành phố phía bắc thì gần như là không được.
Cuối cùng Diệp Mặc chọn tới chọn lui, vẫn là chọn Lạc Thương, Lạc Thương thuộc loại tỉnh Giang Nam, giáp Thượng Hải, nhân khẩu khoảng 5 triệu người.
Diệp Mặc sở dĩ chọn Lạc Thương, không liên quan đến Trì Uyển Thanh, mà bởi vì thành phần đất ở đây khá phù hợp với loại đất hắn mang đến, thứ hai là những thế lực ngầm ở đây đều do Thiết Giang quản lý, dưới thế lực của Vũ Học Dân. Hơn nữa còn có một nguyên nhân quan trọng nữa là từ Lạc Thương chỉ cần ngồi một chuyến máy bay là đã đến một nơi gần với sa mạc Takla Makan.
Tối hôm đó Vũ Học Dân lại vì hắn tổ chức một bữa tiệc rượu, nghe đến tiệc hắn liền từ chối. Nhưng khi nghe nói chỉ hắn và Vũ Học Dân hai người, hắn cũng chấp nhận, cả hai sau đó ở trong căn phòng xa hoa mà Hoàng Kỵ từng sử dụng, uống say đến quên trời quên đất.
Diệp Mặc còn đỡ, hắn là tu sĩ nên không bị say bao nhiêu, nói thẳng ra là hoàn toàn tỉnh táo. Nhưng Vũ Học Dân thì say được nhiều, có lẽ vì niềm vui đến, sầu lo mấy ngày nay được Diệp Mặc quét sạch khiến tâm trạng hắn thư thái.
Vũ Học Dân đã say bỉ tỉ, nhìn Diệp Mặc nâng cao chén rượu.
- Anh Diệp, tôi kính anh thêm một ly nữa. Nếu không có anh thật không dám tưởng tượng hai người bọn tôi sẽ như thế nào.
- Không cần, anh giúp tôi vậy là đủ rồi.
Diệp Mặc không muốn mắc nợ quá nhiều, hắn cầm lên ly rượu của Vũ Học Dân uống thêm một ly nữa. Vũ Học Dân nhìn hắn cười ha hả, lại rót ra một ly nhưng ngay sau đó bị Úc Diệu Đồng cản lại.
- Anh không nên uống nữa. Ngay cả anh Diệp cũng không uống nữa kia.
- Diệu Đồng, hôm nay anh đang vui. Cũng lâu rồi chúng ta chưa bồi dưỡng tình cảm, mau lại đây.
Vũ Học Dân kéo Úc Diệu Đồng lại, để cô ngồi trên đùi hắn, cái miệng đầy mùi rượu hôn lên mặt cô. Úc Diệu Đồng xấu hổ đỏ cả mặt, giãy giụa trong lòng Vũ Học Dân, trách cứ.
- Đừng như vậy, anh Diệp còn ở đây.
- Anh Diệp không phải là người ngoài, lo gì.
Vũ Học Dân khi say như biến thành người khác, hắn tóm lấy mặt của Úc Diệu Đồng hôn lên, đôi miệng quấn quít, mặc cho cô phản kháng nhưng cũng đành nuốt vị rượu của hắn vào trong miệng. Quả nhiên không khổ là người con gái khiến Hoàng Kỵ phải say đắm, dù không xinh đẹp như Ninh Khinh Tuyết nhưng cũng xem là xinh đẹp, đặc biệt là thân hình đầy đặn của cô.
Diệp Mặc nhìn hai người lắc đầu, hắn cố né ánh mắt, cầm một ly rượu uống một ngụm, sau đó liền bỏ. Nhìn hai người kia còn đang quấn quít, Diệp Mặc chỉ biết cảm thán Vũ Học Dân quá coi trọng hắn rồi, định né ra cho cả hai tình tứ.