Thiếu Gia Bị Bỏ Rơi Sắc Bản

Chương 79 : Rời đi

Ngày đăng: 09:09 20/07/20

Lưỡi cô tỉ mỉ chăm sóc cho c-c hắn, cứ liếm đi liếm lại từng phần, đôi khi rướn đầu ngậm lấy viên bi hắn, động tác tuy có chút non nớt nhưng mang lại kích thích vô cùng. Diệp Mặc được chăm sóc kỹ lưỡng khiến bản thân sướng điên, hắn hơi đẩy đầu c-c vào trong miệng Trì Uyển Thanh, cổ họng cô chật hẹp không đủ cho hắn chui hết vào.
- Khục… khặc… Chụt… chụt…
Chỉ nghe âm thanh ho khan, nuốt c-c phát ra từ miệng cô, hai tay ngọc bóp chặt lấy hai viên bi hắn vừa đau lại kích thích. Hắn sau khi kịp tỉnh táo nhận ra thì bản thân đã bị kích thích đến cùng, dương tinh từ đầu c-c run rẩy phóng ra, mà khi đó dương vật lại to hơn một vòng khiến miệng Trì Uyển Thanh không sao chứa hết, cô hết sức thở không ra hơi chỉ đành nuốt sạch tinh hắn ra khỏi miệng.
- Khụ… khụ… Ực…
Sau khi Diệp Mặc rút c-c khỏi miệng cô thì Trì Uyển Thanh mới có cơ hội thở dốc, mặt mũi cô tèm hem nước mắt, miệng mở to chứa đựng từng lường tinh trùng trắng thủy bên trong mồm, vẻ mặt cô vừa dâm đãng lại đáng thương, chỉ cần nhìn không biết làm siêu lòng biết bao nhiêu nam nhân.
Trì Uyển Thanh sau một hồi hít thở lại mới ngậm đống dương tinh trong miệng, vị hơi lợ lợ lại mặn mặn nhưng cô vẫn ráng nuốt hết xuống. Sau khi nuốt hết vào bụng, cô còn nhìn con c-c còn cứng của hắn mà bú liếm cho sạch sẽ, một chút tinh dịch cũng bị lưỡi cô quệt lấy dọn sạch.
Nhìn thấy cô dâm đãng như vậy, Diệp Mặc nào còn kiềm chế nổi nữa, hắn nằm đè lên người cô, kê con c-c ngay mép l-n hồng hào trinh nữ quệt lên quệt xuống đầy kích thích, mắt nhìn cô.
- Được không, Uyển Thanh.
- Tới đi Diệp, em cho anh hết…
Trì Uyển Thanh mắt long lanh sóng động, như tiên nữ một dạng, hai cánh tay trắng như ngó sen giơ lên trước mắt như cổ vũ hắn, nhìn cô như vậy. Diệp Mặc thề sẽ không khi phụ cô.
Đầu quy sau khi được bôi trơn bởi nước miếng và nước l-n của Trì Uyển Thanh cũng đã trơn trượt dễ vào hơn, mà l-n của Trì Uyển Thanh cũng thấm đẫm nước dâm càng thêm dễ vào. Chỉ là con c-c của Diệp Mặc quá lớn mà âm hộ Trì Uyển Thanh lại nhỏ nhắn, muốn vào cũng là khó khăn.
Hắn cẩn thận từng chút một đưa đầu c-c tiến sâu vào, chỉ vào một đoạn mà khuôn mặt của Trì Uyển Thanh đã nhăn lên, cô cảm giác có thứ gì nóng hổi to lớn đang xâm nhập vào cơ thể cô, từng bước hòa vào cơ thể mình.
Diệp Mặc có thể cảm giác được đầu c-c đang chạm một vách màng mỏng, hắn chú ý nét mặt của Trì Uyển Thanh, chỉ thấy cô cười với hắn.
- Vào đi Diệp, lấy đi tấm thân trong trắng của em đi.
Đã đến bước này thì không có chuyện dừng lại, Diệp Mặc cũng không còn cố kỵ, hắn ráng sức làm cho xong chuyện để nỗi đau qua nhanh.
Con c-c hắn phá tan lớp màng trinh tiết mỏng, từ trong l-n nàng chảy ra từng giọt máu huyết sắc chảy lan trên khe mông, còn c-c hắn thì được đã đi sâu trong l-n, nỗi đau kích thích khiến cơ l-n Trì Uyển Thanh bóp lại làm Diệp Mặc cảm thấy sướng khoái hết sức, hắn ra sức đâm thêm lần nữa, con c-c lại được đà chạm vào tận gốc hoa tâm, đỉnh quy được va đụng vách l-n sâu bên trong.
- A… Ưm…
Trì Uyển Thanh toàn thân căng lên, nàng dù sao cũng là quân nhân, sớm đã quen với đau đớn, cho nên chuyện này với nàng mà nói cũng không làm khó được nàng, sau một hồi đau đớn liền có thể cảm nhận được một thứ đồ nóng đang ở sâu trong l-n mình, ngay đến giờ nàng cũng không dám tin.
Diệp Mặc bắt đầu thấy Trì Uyển Thanh đã quen với con c-c hắn, l-n nhỏ cũng buông lỏng ra một chút để con c-c hắn đã có thể chuyển động. Dù vậy thì l-n nàng cũng vô cùng khít, con c-c hắn như muốn nằm luôn trong này.
- Anh di chuyển đây.
- Ưm… Cứ đẩy mạnh đi Diệp, em chịu được.
Trì Uyển Thanh lúc này trông càng thêm kiều diễm, mồ hôi chảy ra thấm đẫm mái tóc của cô. Diệp Mặc nhìn có chút ngơ ngác, hắn bắt đầu cảm thấy con c-c đã bức rứt khó chịu, cho nên dứt khoát tiếp tục đâm c-c trong l-n nàng.
Hắn rút ra ba phần rồi lại đâm vào, cứ y nguyên không thể đâm hết con c-c vào sâu trong l-n nàng nhưng hắn chưa vội, hắn cứ từ từ làm quen với âm hộ thiếu nữ để l-n nàng có thể làm quen với con c-c hắn.
Bàn tay Diệp Mặc suồng sã bóp lấy hai vú, cứ y nguyên cảm giác chơi không chán, càng ra sức kéo hai núm vú thì bên dưới l-n nàng cũng bóp lại khiến hắn càng thêm sướng.
Diệp Mặc y nguyên đ-t vào l-n Trì Uyển Thanh, động tác cũng không còn cố kỵ, mà nữ nhân cũng đã qua cơn đau, cảm giác sung sướng càng vô vập khiến nàng run rẩy hai chân.
- Đút mạnh vào hơn đi anh… ưm… ưh… ưh… Em sướng…
Trì Uyển Thanh nâng cao eo càng thêm phần phối hợp với hắn, Diệp Mặc cũng dần có thể đút con c-c sâu hơn trong l-n nàng.
Hông hắn và mông nàng cứ va chạm tạo âm thanh bạch bạch dâm đãng, kèm theo là âm thanh bộ phận sinh dục cọ sát.
Rất nhanh Trì Uyển Thanh đã đi đến cao trào, từ sâu trong l-n dâm thủy được đà phun trào, so với những lần trước đây thì đây là lần sướng nhất. Cứ việc cô đã ra nhưng Diệp Mặc thì chưa, hắn có thể cảm giác thứ nước ấm bỏng kia va chạm đầu quy tạo nên kích thích dữ dội.
Hắn càng thô bạo thì l-n nàng càng bóp, từng cú dập của hắn sâu bên trong l-n làm bụng nàng nổi cộm in đậm hình dáng con c-c hắn. Rời từng đợt kéo tới, Trì Uyển Thanh liên tục cao trào.
Diệp Mặc cũng sướng run, hắn nằm đè lên người cô, đôi miệng lại hôn nhau như cặp tình nhân, con c-c thì theo quán tính cứ đ-t phầm phập trong l-n thiếu nữ trinh nguyên, cái l-n mẩn đỏ của Trì Uyển Thanh cũng như đạt đến giới hạn, vừa tê dại lại sung sướng.
Gồng mình một cái, Diệp Mặc bắn hết tinh dịch vào trong l-n Trì Uyển Thanh, hắn cũng không luyện hóa chỗ dương khí, mặc kệ nàng có thai hay không. Trì Uyển Thanh có thể cảm giác nóng bỏng trong l-n, toàn thân co giật, rên rỉ vô lực.
- A… Bắn vào trong rồi… Nóng quá… Tinh dịch của anh nóng quá… Em muốn có thai con của anh rồi… Ưm… a…
Sau một màn giao thoa thì cả hai nằm đè lên nhau thở dốc, trong rừng rậm hoang vu, hai thân thể trần truồng nằm trên đất âu yếm nhau không ngừng…
Tiếp mấy ngày sau đó, Diệp Mặc vừa chỉ dạy Trì Uyển Thanh tu luyện, sau đó cùng nàng trốn một góc mà đ-t nhau.
Có lúc hắn để cô tựa vào thân cân, chân dài gác trên vai để cho hắn đ-t, có khi để cô giống như Lô Lâm chổng mông ra sau cho hắn từ phía sau mà nhấp tới tấp.
Chả biết hắn đã bắn bao nhiêu tinh dịch vào trong l-n nàng, người duy nhất nhìn hai người cứ đ-t nhau mãi như vậy là Thử Lang, nó còn chưa hoàn toàn khai mở linh trí nên chả biết chủ nhân nó đang làm gì.
Đến ngày cuối cùng, đến lúc sắp lìa xa, Trì Uyển Thanh liền ngã vào ngực hắn khóc, vẻ mềm mại đáng yêu khiến người khác không nỡ tổn thương.
Diệp Mặc vỗ về nàng, bây giờ hắn cũng không thể mang theo nàng theo được, vì kẻ địch của hắn vẫn còn đó, mà bản thân hắn vẫn còn quá yếu, chưa đủ để bảo hộ tất cả. Cho nên hắn lựa chọn rời đi, dù cho Trì Uyển Thanh có khóc lóc xin theo.
Mấy ngày nay hắn đã dạy cô tu luyện, chẳng mấy chốc cô sẽ đạt đến tu vi luyện khí tầng một, thậm chí còn có Thử Lang, có nó bên cạnh cô cũng sẽ không gặp quá nhiều nguy hiểm.
- Anh Diệp, nếu như rảnh rỗi, anh phải nhớ đi giúp người bạn của tôi ở Lạc Thương nha.
Người quyến luyến không rời chính là Trì Uyển Thanh, Diệp Mặc rời đi rồi, cô giống như mất đi thứ quan trọng. Nhưng cô biết không thể giữ Diệp Mặc lại, chỉ có thể hy vọng Diệp Mặc tới công ty mà mẹ nàng mở cho nàng, cũng hi vọng hắn theo lời hứa mà quay lại tìm cô.
Nếu Diệp Mặc thật sự đi tới công ty ở Lạc Thương, có lẽ cô cũng sẽ tìm cơ hội rời khỏi bộ đội mà trở về.
Diệp Mặc bất đắc dĩ, nhìn Trì Uyển Thanh dường như bộ dạng rất chờ đợi, không đành lòng làm cho nàng thất vọng, chỉ có thể gật đầu đáp ứng. Bất quá hắn cũng biết, lần này cùng bọn Trì Uyển Thanh chia tay, cơ hội gặp lại có lẽ rất khó, bởi vì hắn phải bồi dưỡng 'Cỏ Ngân Tâm’ ít nhất cũng cần vài năm. Kèm theo nguy hiểm đến từ Tống gia rất lớn, cũng không thể kéo cô liên lụy vào.
Nhìn bóng lưng Diệp Mặc dần dần biến mất trong rừng, Trì Uyển Thanh trong lòng bỗng nhiên dâng lên một loại cảm giác mất mát, tang thương. Tâm tình lại rơi xuống đáy.